Giọng nói của tiểu thiếu niên càng nói càng mềm mại hơn.
Nhưng mà bởi vì thời gian dài không nói gì, mở miệng lại mang theo vài phần khàn khàn.
Không khó nghe, nhưng cũng chưa nói nghe hay.
Diệp Tang che lại trán, khuôn mặt nhỏ mềm mụp hơi oai một chút, mắt mèo phiếm hơi nước.
Dưới ánh nghìn chăm chú của Ngôn An bình tĩnh, tiểu gia hỏa xoa nước mắt, lắc đầu: "Trốn thì oa oa sẽ đau."
Bé bị ném trúng có một chút mà nước mắt đã không khống chế được mà rơi xuống. . ngôn tình tổng tài
Đừng nói tới Ngôn An mới bị Triệu Viên đánh vài cái.
Tiểu gia hỏa nhìn chằm chằm cậu nhóc, nhẹ nhàng hô hô, lông mi tựa như cây quạt nhỏ cong vút, ngốc nghếch hỏi lại: "Oa oa đau không?"
Ngôn An bình tĩnh nhìn cô bed nửa ngày, đột nhiên cười nhạo một tiếng:
"Ngu ngốc."
Diệp Tang: "......"
Lại nói bé ngốc.
Mắt mèo tròn xoe của tiểu gia hỏa bất mãn trừng mắt nhìn cậu, nhỏ giọng phản bác: "Ngươi mới ngu ngốc..."
Đáy mắt trong suốt mềm ấm của Ngôn An xẹt qua một tia lạnh lẽo, "Ngươi lặp lại lần nữa?"
Nghe được câu uy hiếp âm trắc trắc quen thuộc kia.
Quả nhiên từ xưa đến nay vai ác đều cùng một nhà.
Tiểu gia hỏa bẹp cái miệng nhỏ, thân thể mềm mụp cọ qua, giọng nói mềm mại, thành thành thật thật ngẩng mặt nói: "Bởi vì oa oa so với em còn đau nha."
Bé biết, thể chất của Thẩm Ngôn An không giống với những người khác.
Thần kinh của đối phương cảm giác đau mẫn cảm rõ ràng hơn so với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1106982/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.