Thẩm Ngôn An: "......"
Đối diện với giọng ủy khuất ba ba hỏi lại của cô nhóc, cùng với mắt mèo trong suốt, làm người dù có tức cũng khống dám phát hoả.
Ngôn An đương nhiên rõ ràng.
Chuyện trước mắt này hết thảy đều không có liên quan tới Diệp Tang.
Nhưng cậu vẫn nhịn không được mà giận chó đánh mèo.
Cậu bé nhấp khóe môi đã trở nên trắng bệch, thanh âm cực nhẹ, "...... Ai kêu cậu ăn ngay nói thật?"
Đúng là ngốc chết.
Ngay cả nói dối cũng không biết sao?
......
Diệp Tang lui về phía sau một bước, nắm lấy góc váy nước mắt lưng tròng nhìn cậu, đầu cúi xuống, nghe được câu lẩm bẩm tự nói kia của cậu.
Tiểu gia hỏa xoay đầu tức khắc trông mong nhìn cậu, "Oa oa đang nói cái gì vậy?"
—— ai là ca ca cậu?
Đáy lòng của cậu nhóc nhịn không được mà phản bác.
Triệu Viên thấy hai người làm lơ mình. Lửa giận từ trong lòng cậu phát ra.
Cầm lấy bình mực nước trên bàn không chút nghĩ ngợi mà ném qua, tức giận mắng một tiếng:
"Tiện nhân!"
Con ngươi của Thẩm Ngôn An hơi co chặt.
Đầu ngón tay rủ xuống nắm chặt lại một chút, nhắm mắt lại, giờ phút này, suy nghĩ của Thẩm Ngôn An chưa từng có bình tĩnh như ngày hôm nay.
Ném trúng thì sao.
Bị thương thì như nào?
Mấy chuyện này cậu đã sớm quen đúng không?
Nhưng mà ——
Lại không cảm nhận được đâu đớn gì.
Cậu ngẩn ngơ mở mắt ra, chỉ nghe được một trận tiếng khóc nãi thanh nãi khí "Ô ô ô"
Tiểu gia hỏa đặt mông ngồi dưới đất, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1106981/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.