06.
Tôi nhận được điện thoại của Khỉ Còi lúc kì nghỉ hè chỉ còn lại hai ngày nữa. Câu ta gấp như kiến bò trên chảo nóng vậy, hỏi tôi mượn bài tập về nhà để chép bài. Tôi bình tĩnh nói một câu tự làm đi rồi cúp điện thoại.
Mọi chuyện diễn ra như bình thường. Ba tôi vẫn xấu tính như ngày nào, mẹ sẽ nấu cơm ngon. Khỉ Còi vẫn không làm bài tập. Ngay cả Hệ thống vẫn nghiện chơi game như cũ.
Trừ một người — Quý Tinh Duệ. Sau vụ việc lần đó, tôi cũng không gặp lại cậu ấy nữa. Mẹ nói, lúc tôi sốt cao đến hôn mê có một nhóm người mặc vest đen đưa cậu ấy đi. Cảnh sát nói đó là người của ba cậu ấy, muốn đưa cậu ấy đến bệnh viện tốt nhất ở ngoài nước để điều dưỡng.
Thêm nữa, mẹ cậu ấy được đưa vào bệnh viện tâm thần, và khó lòng có thể rời khỏi đó.
Thậm chí, ba cậu ấy còn đưa cho nhà tôi thật nhiều tiền, có lẽ đây là cách thể hiện sự biết ơn bình thường của những người có tiền.
Tôi không biết Quý Tinh Duệ còn có ba, cũng như tôi không biết cậu ấy có mẹ. Tôi hỏi Hệ thống tại sao Quý Tinh Duệ ở nhà chúng tôi lâu như vậy mà không thấy mẹ cậu ta xuất hiện. Hệ thống nói bởi vì trước khi tới nhà tôi, Quý Tinh Duệ vẫn luôn bị ngược đãi nên đã báo cảnh sát. Mẹ cậu ấy được chẩn đoán bị tâm thần, cần phải điều trị trong bệnh viện. Không nghĩ tới bà ta có thể trốn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ep-cuu-vot-nam-chinh/3437988/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.