3.
Tối nay, Quý Tinh Duệ vẫn ngủ chung giường với tôi như trước. Nếu tôi thật sự là một đứa trẻ thì chắc chắn sẽ gào khóc không chịu nhưng tâm hồn tôi đã là người trưởng thành, ngủ chung với đứa bé đáng yêu như này, tôi cũng tình nguyện.
Cậu ta ngủ cực kỳ ngoan ngoãn, tiếng hít thở nhẹ nhàng, đều đều hiếm khi có thể nghe được. Cảm giác tồn tại của cậu ta quá thấp khiến bản thân tôi còn quên mất ở bên cạnh còn có người khác. Dĩ nhiên, chưa kể Hệ thống chó chết kia khiến người ta không thể quên được.
[Này, mày có thể chơi game trong yên lặng không hả?]
Hệ thống liếc mắt lườm tôi, lặng lẽ kết nối với tai nghe. Ngày hôm sau, Quý Tinh Duệ đã gọi tôi dậy từ sáng sớm.
Tôi hé mắt nhìn đồng hồ báo thức — không phải là chưa đến giờ dậy bình thường sao?
"Còn sớm mà, tôi có thể ngủ thêm một chút nữa!"
Quý Tinh Duệ trầm mặt: "Không còn sớm nữa!"
Hệ thống chơi game cả đêm không ngủ, nó mang vành mắt đen thui, cười trên sự đau khổ của tôi, động tác trên tay không ngừng: [Hì hì, cô phải nghe lời nam chủ đấy nếu không cậu ta sẽ ghi thù đó!]
Lời này của nó khiến tôi tỉnh táo hoàn toàn. Đến lúc mẹ tôi vào phòng, tôi đã mặc quần áo xong xuôi.
"Ai ui! Mặt trời mọc đằng tây rồi sao? Hôm nay dậy sớm như vậy hả?"
Tôi ai oán trừng mắt nhìn Quý Tinh Duệ, mẹ tôi lại toét miệng cười một tiếng rồi sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ep-cuu-vot-nam-chinh/3437985/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.