Edit: Ry
Trông Hạ Thanh Hoàn không có vẻ gì bất thường, anh nhẹ nhàng khóa kĩ cửa lớp học, sau đó còn đùa giỡn với Việt Phong hai câu.
Tầm mười giờ anh đi ra ngoài, Việt Phong nhìn thấy toàn bộ từ lầu hai nhà mình. Đêm hôm đó rất đen, khiến chùm hoa thược dược đủ màu trở nên diễm lệ đến đáng sợ, Hạ Thanh Hoàn đứng ở ven đường, nhìn Việt Phong hớt hải chạy ra khỏi nhà.
Hắn đứng trước mặt Hạ Thanh Hoàn, điều chỉnh lại cảm xúc, cẩn thận hỏi: "A Hoàn, ông đi đâu vậy?"
Hạ Thanh Hoàn cũng không giấu diếm hắn: "Đi gặp Vọng Vọng một chút."
Lông tơ cả người hắn lập tức dựng đứng, Hạ Thanh Hoàn chắc chắn sẽ không chỉ đơn giản là đến gặp. Việt Phong không biết giữa hai người này đã xảy ra chuyện gì trong lúc hắn không biết, hắn giả vờ như không hiểu: "Muộn như thế rồi, mai còn phải đi học đấy."
Hạ Thanh Hoàn nhìn hắn một cái, đi ra ngoài đón xe.
Việt Phong đứng ở sau lưng gọi với theo: "A Hoàn, xe của nhà ông đâu?"
Hạ Thanh Hoàn không trả lời hắn, ngay cả bóng lưng anh cũng khiến người ta cảm nhận được sự lạnh lẽo u ám tột độ.
Việt Phong chạy vào nhà, quẹo lựa mười tám kiểu mới có được số điện thoại của Cố Vọng, hắn muốn báo cho đối phương một tiếng, lại cảm thấy như vậy quá không có tình nghĩa anh em, nhưng nếu không nói cho đối phương, hắn lại cảm thấy mình đang hại A Hoàn. Do dự thật lâu, hắn bèn nhắn cho Cố Vọng một tin nhắn.
[Đêm mây đen gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-anh-trang-cua-nam-chinh-coi-trong/1807737/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.