Thích Chuyết Uẩn định đứng dậy, Liễu Tuyên phi lại nhanh tay ngăn lại: "Tiểu Hòa ngoan, cái này con ăn rồi, không thể cho Thái tử điện hạ được."
Vừa dứt lời, Liễu Tuyên phi liếc mắt nhìn Tước Chi: "Còn không mau lấy đào gọt vỏ bỏ hạt dâng cho điện hạ?"
Tước Chi nhận lỗi: "Là nô tỳ sơ suất, đã sai người đi làm rồi, để nô tỳ đi giục."
Lời còn chưa nói xong đã có một thái giám bưng một đĩa đào cắt khối cung kính đặt gần tiểu Thái tử.
Thẩm Hòa nhìn quả đào lớn bị chê trong tay mình, lại nhìn đĩa đào được rửa sạch gọt vỏ của nam chính bên kia đã thấy không phục, bèn vùi đầu dùng răng cửa cạp đào tiếp.
Hừ, đãi ngộ của nam chính đúng là tốt.
Chờ răng của cậu mọc xong, cậu tha hồ gặp đào giòn rộp rộp cho xem, thèm vào đĩa đào cắt sẵn của mấy người.
Thích Chuyết Uẩn bị cản lại giữa chừng, đành liếc nhìn Thẩm Hòa thêm một cái.
Đứa nhóc này ôm quả đào to gần bằng đầu mình, giờ không thấy mặt đâu luôn.
Thích Chuyết Uẩn nếm thử một miếng đào, đúng thật là ngon.
Thẩm Hòa vừa gặm đào vừa nghe dì và nam chính bàn công chuyện.
Tiểu Thái tử nói: "Sau tiệc thôi nôi cô sẽ thường xuyên đưa tiểu công tử về phủ Quốc công, cho đứa bé gặp gỡ lão Quốc công và phu nhân. Không biết ý nương nương thế nào."
Thẩm Hòa là con trai vợ cả, thừa kế phủ Thẩm Quốc công là danh chính ngôn thuận, nếu được lão Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-be-cong-nam-chinh-truyen-quyen-muu/3312764/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.