Tích… tắc… tích… tắc…
Đồng hồ treo tường trong lâu đài bắt đầu phát ra âm thanh theo quy luật, mang âm sắc nặng nề, tựa như đang tỏ rõ bản thân đã được tạo ra từ rất xa xưa.
An Cách Nhĩ đứng trước chiếc đồng hồ, nhìn vào bên trong lớp thủy tinh, quả lắc hình tròn cũ kĩ, thay thế kim giây đung đưa qua lại, kim phút theo quy luật cứ sau sáu mươi giây sẽ lại nhíc, kim giờ sử dụng vận tốc chậm tới không thể nhận ra mà di chuyển.
“Có muốn uống trà không?”
Roy bưng khay trà tới bên cạnh An Cách Nhĩ, trên khay là tách trà màu bạc đẹp đẽ mang phong cách cổ xưa.
An Cách Nhĩ bưng tách trà, quan sát một chút, hỏi Roy, “Dụng cụ ăn uống màu bạc luôn làm cho người ta có cảm giác an tâm, đúng không?”
Roy cười cười, lễ phép gật đầu, đi dâng trà cho những người khác đang ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm.
Mạc Phi từ bên ngoài bước vào, trong tay cầm vài quyển vở, “An Cách Nhĩ, em muốn thứ này phải không?”
An Cách Nhĩ cầm lấy, lật xem.
“Xem cái gì thế?” Mạc Tiếu vẫn luôn có hứng thú với nhất cử nhất động của An Cách Nhĩ, Tu Đức cũng thế, hai người đều chạy lại hóng chuyện.
Thứ An Cách Nhĩ xem chính là bản ghi chép những món đồ được cất giữ trong lâu đài, bên trong ghi lại một số tin tức cơ bản về những món đồ cất giữ trong kho hàng cùng với năm cất giữ.
Sau khi bưng trà, Roy lại đưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240720/chuong-1-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.