“Ăn cơm thôi.”
Emma và ba đứa nhóc bưng đồ ăn ra đặt xuống bàn, mọi người liền đứng dậy, bước tới bàn ngồi xuống ăn cơm.
Emma rửa tay, cười tủm tỉm, tựa như rất hưởng thụ cảm giác giúp đỡ được mọi người.
Ba đứa nhóc đã sớm bỏ mặc Mạc Tiếu, suốt ngày lẽo đẽo đi theo Emma.
Trong lúc ăn cơm, Tôn Kỳ nhận được điện thoại của đồng nghiệp, báo kết quả điều tra, “Tra ra rồi, vào đêm xảy ra chuyện ba năm trước, rất trùng hợp, ba người mẹ đều ở cùng một bệnh viện.”
“Trùng hợp vậy?” Thân Nghị nhíu mày, “Ba người cùng xuất hiện?”
Tôn Kỳ lắc đầu, “Không phải, mẹ Trần Nghiên và mẹ Đới Lâm vẫn đi làm như bình thường, tối hôm đó hai bà trực chung ca. Mặt khác, tối hôm đó Trần Nghiên cũng đang nằm viện do mổ a-mi-đan, nằm một tuần, sáng hôm sau xuất viện.”
“Còn mẹ Lưu Vân?” An Cách Nhĩ đột nhiên giơ ngón tay quơ quơ, “Theo tôi đoán, Lưu Vân bị tai nạn, được đưa tới bệnh viện cấp cứu, trùng hợp ở cùng phòng với Trần Nghiên, có đúng không?”
“Thần thông.” Tôn Kỳ gật đầu, “Đúng là vậy.”
Tất cả mọi người xoay đầu nhìn An Cách Nhĩ.
An Cách Nhĩ cười lạnh, cúi đầu ăn cơm tiếp.
“Vậy tối nay có cần tới trạm xe buýt nữa không?” Thân Nghị hỏi.
“Chắc là không, chiếc xe kia sẽ không xuất hiện nữa đâu.” An Cách Nhĩ nói xong, quay qua nói với Oss, “Tối nay mọi người về nhà ngủ đi.”
Oss bọn họ nhìn nhau, “Còn vụ án…”
An Cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240676/chuong-5-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.