“Nếu Trương Phương Phương thật sự gặp chuyện đó, vậy thì cô ta chắc chắn sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để báo thù những người gây ra cái chết của mẹ mình đi?” Thân Nghị hỏi An Cách Nhĩ, “Chắc là cô ta sẽ không bắt cóc con gái của ba người kia, để ba người nếm thử cảm giác cốt nhục chia lìa đi ha?”
Tôn Kỳ cũng lo lắng, “Cậu có chắc chắn mấy cô bé kia sẽ không sao?”
An Cách Nhĩ ngẩng đầu nhìn mọi người, im lặng không nói.
“An Cách Nhĩ?” Oss nhìn đồng hồ, “Có thể tìm ra Trương Phương Phương không?”
An Cách Nhĩ nhìn mọi người hồi lâu, đột nhiên như có điều suy nghĩ, “Quả nhiên góc suy xét của hầu hết mọi người đều gần như nhau, mấy bà mẹ kia chắc cũng nghĩ như thế.”
“Hả?” Mọi người không rõ nhìn An Cách Nhĩ.
An Cách Nhĩ hỏi Mạc Phi, “Anh đã nghĩ ra chiếc xe đó được giấu ở đâu chưa?”
Mạc Phi gật đầu, “Chiếc xe đó chắc là xe cho con nít, nhưng xe của nhà trẻ thì màu mè hơn, lần trước mẹ Trần Nghiên có nhắc tới năm đó dẫn Trần Nghiên đi công viên trò chơi… Có lẽ nào…”
“Công viên trò chơi?!” Oss lập tức lên mạng tra, “Ở thành phố S có hai công viên trò chơi kiểu lớn, một cái ở gần đây, một cái ở ngoại thành, còn có một công viên hải dương, cái nào đây?”
“Gọi điện hỏi mẹ Trần Nghiên đi.” Thân Nghị nói với Tôn Kỳ.
Tôn Kỳ bấm điện thoại, nhưng mà bây giờ, mọi người quan sát sắc mặt của An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240674/chuong-5-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.