Phi cơ từ từ đáp xuống sân bay nhỏ ở đảo Nanh Sói.
An Cách Nhĩ bọn họ bước xuống, lập tức cảm giác gió lạnh đập vào mặt.
Rõ ràng vừa rồi vẫn còn trong thời tiết oi bức nóng nực, loại tương phản này làm cho mọi người có chút không thích ứng kịp. Mạc Phi và Mạc Tiếu liều mạng lấy áo ấm khoác vào cho An Cách Nhĩ và đám nhóc, để tránh vì thời tiết chênh lệnh mà bị cảm lạnh.
Từ sân bay đi ra, mọi người ngồi xe đi tới trung tâm của đảo Nanh Sói, một thị trấn nhỏ có khoảng sáu ngàn dân — Trấn Hồ Băng.
Đảo Nanh Sói ba mặt vây bởi núi cao, đều là rừng rậm bị băng tuyết bao trùm, một mặt là bờ biển… Muốn tới thị trấn này, ngoại trừ ngồi thuyền cũng chỉ có thể đi máy bay. Mỗi năm vào mùa du lịch ở đây rất thịnh vượng, nhưng lần trước xảy ra sự cố tàu thủy, bởi vậy tất cả tàu thuyền phải dừng hoạt động để kiểm tra, tạm thời không có du khách đến.
Ở giữa trấn Hồ Băng có một hồ nước nhỏ, hồ nước này quanh năm bị băng bao phủ, với lại còn có thể nhìn thấy nước ở bên dưới, hình thành mặt băng tự nhiên trong suốt, là nơi trượt băng cho du khách.
Ở trấn nhỏ này vẫn giữ phong cách cổ xưa, kiến trúc nhà cửa, quần áo lẫn giao thông đều khác xa với thành phố.
Mạc Tiếu và ba đứa nhóc nhìn thấy chiếc xe ngựa kéo củi đi ngang, liền hoan hô đuổi theo.
An Cách Nhĩ vừa đi vừa đánh giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240591/chuong-13-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.