Giống như lời của ba học sinh, trấn hồ băng tối rất sớm.
Khoảng năm giờ, bầu trời gần như đen kịt, trên mặt hồ nổi lên từng cơn gió lớn, tiếng gió cũng không giống tiếng nghẹn của dã thú, ngược lại giống như tiếng bánh xe máy móc chuyển động, lá cây xào xạc cọ xát trong cơn gió, lò sưởi trong phòng không hiểu sao lại phát ra mùi kim loại… Cùng với những bông tuyết ngoài trời, xuyên qua cửa sổ đọng sương nhìn ra bầu trời đêm đầy tuyết, có một cảm giác quỷ dị không nói nên lời.
An Cách Nhĩ ngồi trên xích đu, khuỷu tay đặt trên tay nắm, hai tay hơi nắm, cằm đặt trên hai ngón tay. Xích đu từ từ đong đưa, sàn nhà cũ kỹ theo tiết tấu của xích đu, phát ra tiếng cọt kẹt.
Trong phòng có gắn đèn treo tường phát ra ánh sáng ấm áp, trên sô pha, Oss đang ngồi ngủ gà ngủ gật.
Ba học sinh tràn đầy năng lượng, đặt cái chân máy ảnh trước cửa sổ, bên trên để máy ảnh, lâu lâu lại ngó ra ngoài.
Mạc Phi bước tới, cầm trong tay tấm chăn bằng lông dê, phủ lên chân An Cách Nhĩ.
An Cách Nhĩ như đang ngẩn người, hai mắt nhìn ra cửa sổ, nhưng cũng hướng lên trên… Dựa theo hướng mắt, chắc hẳn là biệt thự Mạc gia trên đỉnh núi.
Mạc Phi lấy cái gối để xuống đất, ngồi bên cạnh An Cách Nhĩ, cùng hắn nhìn ra cửa sổ.
Theo tiếng kẽo kẹt có quy luật, thời gian dần trôi qua.
Từ năm giờ chiều trời bắt đầu tối, một tiếng rồi lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240590/chuong-13-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.