Trên đường tới nơi xảy ra vụ án, An Cách Nhĩ vẫn luôn cầm bức vẽ Oss đưa nhìn suốt, Oss ghé vào lưng ghế An Cách Nhĩ, hỏi, “Thế nào? Rất quỷ dị đúng không? Hắn thật sự giống như vậy.”
An Cách Nhĩ gật gật đầu, nói, “Tôi đã từng thấy qua người giống thế này… Ân, xác thực mà nói là nhìn thấy trên hình ảnh.”
“A?” Oss giật mình hỏi, “Đừng nói là trên áp phích linh tinh về ngoài hành tinh xâm chiếm địa cầu đi?”
An Cách Nhĩ lườm hắn, nói, “Bất quá thật sự không có khả năng xuất hiện ở đây…”
“Này.” Oss chọc ngón tay vào bả vai An Cách Nhĩ, “Kể tí nghe coi!”
An Cách Nhĩ buông bức vẽ, hỏi, “Anh đã từng nghe qua thành quỷ chưa?”
Oss chớp mắt mấy cái nói, “Là mấy câu chuyện kinh dị?”
“Là thành ma quỷ Tân Cương?” Mạc Phi hỏi, “Du lịch thắng địa?”
An Cách Nhĩ lắc lắc đầu, “Không phải… là thành quỷ ở Pripyat phía bắc Ukraina.”
Oss có chút nghĩ không ra, hỏi, “Chỗ đó sao lại được gọi là thành quỷ? Rất dọa người.”
“Pripyat vốn cũng không có gì đáng sợ, là một nơi có phong cảnh hấp dẫn lòng người.” An Cách Nhĩ thản nhiên nói, “Bất quá nó lại được đặt kế bên nhà máy năng lượng nguyên tử, năm 86 nhà máy bị rò rỉ… Mọi người phải di dân, ở đó bây giờ cũng không còn ai ở, động vật đã bị phóng xạ làm cho biến dị, nghe nói chuột còn lớn hơn cả heo… Nhưng mà bất hạnh nhất chính là nhóm trẻ mới sinh, bọn họ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-am-da-thien/1919707/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.