Phòng khách sạn không rộng lắm, nhưng rất sạch sẽ.
Lý Quyết không mang vali hành lý về, chỉ có một chiếc ba-lô màu đen, đặt bừa lên trên mặt tủ.
Hứa Thiến liếc mắt nhìn ba-lô, hỏi: “Anh về mấy ngày?”
“Vốn định mai đi luôn”
“Mai á? Vậy anh về làm gì?”
Lý Quyết nhún nhún vai: “Về xin lỗi em.”
Hứa Thiến nhìn hộp bánh kem nho nhỏ mà anh đặt trên bàn, có lẽ nó chính là quà xin lỗi được chuẩn bị kĩ càng.
Cô thấy hơi hơi xót xa ở trong lòng, rầu rĩ nói: “Xin lỗi thì cần gì phải cố tình chạy về, không ngại mệt à.”
“Không nói cái này nữa.” Lý Quyết kéo cô đi tới mép giường: “Em nằm xuống đây đi, như vậy sẽ thoải mái hơn chút.”
“Em không nằm.”
Nằm trên giường anh, cảm giác… kỳ quặc.
Lý Quyết nhìn ra cô do dự né tránh, tức giận nói: “Anh không phải cầm thú, em đã vậy rồi, anh còn có thể làm gì em chứ?”
Hứa Thiến nghĩ thấy cũng có lý, vì thế nói: “Em muốn đi tắm.”
“Anh nghe nói con gái đến tháng không nên đi tắm.”
“Nói linh tinh.”
Anh cũng không miễn cưỡng, dù sao anh chắc chắn không hiểu rõ chuyện này bằng Hứa Thiến. Anh sờ sờ mũi, thỏa hiệp nói: “Vậy em tắm đi, cần cái gì thì anh đi mua giúp em.”
“Em cần quần lót chống tràn*, còn cần nước tẩy trang, sữa rửa mặt, còn cần một bộ quần áo ngủ sạch sẽ.” Cô dừng một chút, nói: “Thôi, không cần mua quần áo ngủ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823568/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.