Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. 
Tuy Quan Miên cùng Bị Thịt Rỗng đều có người giám hộ, nhưng cân nhắc tới sự thay đổi chóng mặt của những tình huống phát sinh khi chiến đấu, Phồn Tinh Hữu Độ bèn chuẩn bị sẵn kế hoạch B. “Nhỡ Vô Song cùng Minh Nguyệt không ra tay kịp, hai đứa cứ áp sát bên anh.” 
Giả sử người khác nói câu này, gã nhất định sẽ bị xem là kẻ tự cao tự đại, nhưng Phồn Tinh Hữu Độ thì khác, lời nói của anh ta vô hình trung lại khiến mọi người an tâm và tin tưởng. 
Bị Thịt Rỗng cười tít mắt. 
Quan Miên hỏi: “Nếu anh cũng không ra tay kịp thì sao?” 
Bị Thịt Rỗng rất muốn nhảy dựng lên, anh biết mình đang nói chuyện với ai không? Lão đại sao có thể không ra tay chứ?! Nghĩ là nghĩ vậy, nhưng câu hỏi kia càng tăng thêm hệ số an toàn cho bản thân, bởi lẽ Bị Thịt Rỗng đã phanh lại kịp thời. 
Phồn Tinh Hữu Độ kín đáo nói: “Mọi người sẽ cố gắng tiêu diệt địch thủ.” 
Đây chẳng phải nói, chỉ đành phó mặc cho số phận thôi ư?! Xem xem địch chết trước hay ta chết trước… 
Bị Thịt Rỗng cảm động nói: “Lão đại, em tin anh.” 
Phồn Tinh Hữu Độ tủm tỉm cười, nụ cười khiến cho gương mặt bình thường chợt sáng bừng lên, “Thế chúng ta tiếp tục nghiên cứu những cách chấm điểm khác nhé.” 
Lưu Tinh Chi Chiến thật ra không chỉ thuần về thao tác cá nhân cùng hợp tác tập thể. Trong thời gian ngắn, hai điều này đều có thể rèn luyện nâng cao, nhưng để rút ngắn khoảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290563/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.