Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Gia Cát Động Minh đưa ra đề nghị: “Cần anh mặc vớ da trà trộn vào để dò tin không cưng?”
“…”
Bị Thịt Rỗng hỏi: “Việc anh trà trộn với mang vớ da liên quan gì với nhau?”
Mắt Gia Cát Động Minh nhìn về phía xa xăm nào đó, “Thần bí hơn em ạ.”
Bị Thịt Rỗng hỏi: “Anh đi dùng đầu mang vớ hả?”
Gia Cát Động Minh đáp: “Vớ đương nhiên phải mang ở chân.”
Bị Thịt Rỗng thắc mắc: “Vậy thần bí chỗ nào?”
Quan Miên đột nhiên hỏi: “Trong game có vớ da?”
Bị Thịt Rỗng cùng Vô Song đưa mắt nhìn nhau.
“Không có.” Minh Nguyệt Vô Ảnh chợt mở miệng.
Gia Cát Động Minh nói: “Đây là ý nghĩa của việc anh chọn thợ may là kỹ năng sống đó.”
Bị Thịt Rỗng, Vô Song: “…”
Phồn Tinh Hữu Độ hỏi Minh Nguyệt Vô Ảnh: “Em biết danh sách đội viên của Ám Hắc Đại Công không?”
Minh Nguyệt Vô Ảnh lắc đầu đáp: “Danh sách Lưu Tinh Chi Chiến hiện nay chỉ hiển thị tên đội trưởng.”
Bị Thịt Rỗng tò mò: “Ủa, vậy đội trưởng bọn mình là ai?”
Minh Nguyệt Vô Ảnh cùng Phồn Tinh Hữu Độ đồng loạt nhìn cậu ta.
Bị Thịt Rỗng hết hồn, “Đừng nói… là em nha?”
Vô Song gật đầu, “Trong đám tụi mình đúng là em kém thu hút nhất.”
Quan Miên cấp quá thấp, vừa nhìn đã biết là thành viên yếu nhất, để cậu làm đội trưởng ngược lại giấu đầu lòi đuôi, càng khiến người ta tò mò. Bị Thịt Rỗng cấp 50, không cao không thấp, trong các đội trưởng thuộc loại thường thường bậc trung, là người thích hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290562/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.