Quân tử báo thù, cả vốn lẫn lãi.
Để Quan Miên giữ khoảng cách với rác rưởi, Tội Lỗi Quá Xá đành hy sinh bản thân kéo cậu luyện cấp.
Quan Miên theo chân cậu ta xuyên qua rừng rậm, đi vào thành thị, tới điểm truyền tống, cuối cùng dừng ở một hang động âm u tăm tối.
“Đi chi xa dữ vậy?” Quan Miên hỏi. Mộng Đại Lục có rất nhiều nơi luyện cấp, thích hợp cho cậu có tới mười bảy, mười tám chỗ, thật sự không cần đi xa như thế.
Tội Lỗi Quá Xá đáp: “Muốn sống khỏe mạnh, tránh xa rác rưởi.”
Quan Miên nói: “Cậu đi cả nửa vòng trái đất rồi đó.”
Tội Lỗi Quá Xá bấy giờ mới buông tay Quan Miên ra, cậu ta nói: “Hết cách, anh biết mà, trên đời có thứ gọi là ‘bức xạ’.”
“Được thôi.” Quan Miên tìm một vị trí thoải mái ngồi xuống, “Cậu bắt đầu đi.”
Tuy từng được giác ngộ về thân phận làm trâu làm ngựa, nhưng giác ngộ của cậu ta rõ ràng chưa đủ sâu. Ví như giờ đây nhìn Quan Miên ra vẻ ứ-phải-chuyện-của-mình mà ngồi chơi xơi nước, cảm giác bất công lại hùng hổ sinh sôi trong lòng Tội Lỗi Quá Xá.
Cậu ta hỏi: “Anh không qua luyện tay chút à?”
Quan Miên đáp: “Cậu biết game online 3D thành lập trên cơ sở gì không?”
Tội Lỗi Quá Xá hỏi lại: “Nhà kinh doanh game?”
Quan Miên lắc đầu.
“Buồng game?”
“Còn nguyên lý?”
Tội Lỗi Quá Xá cau mày đoán: “Tư duy đột phá?”
Quan Miên trả lời: “Là sóng điện não.”
“Này em biết.” Tội Lỗi Quá Xá nói, “Nhưng em không ngờ đáp án của anh lại đơn giản đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290559/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.