Thứ hai sau bữa tối, Phụng Hoàng bay tới, nói muốn ngủ cùng với Đường Táp. 
Đường Táp: “Cậu nên có chút tự giác đi được không?” 
Phụng Hoàng Thất Thất: “Cho nên tôi tự giác bay tới đây còn gì, còn không cần cô mở miệng nữa, bởi vì biết Táp Táp sẽ xấu hổ khi mở miệng mời tôi.” 
Y Lan nhanh chóng viết chữ, nhanh như đang đánh máy vậy, tộc độ này toàn là vì gần đây hay thảo luận những bài đăng bát quái trên diễn đàn với Đường Táp, rõ ràng là vì có quá nhiều lời muốn nói nên mới luyện ra. 
“Buổi tối có kiểm tra phòng!” 
Phụng Hoàng Thất Thất nói: “Không có kiểm tra đâu, tôi với An Luật đã nghe ngóng cả rồi, vì nguyên nhân Trọng Minh Điểu, tối nay quân viện tự kiểm tra phòng, toàn viện giới nghiêm.” 
Đường Táp: “An Luật? Cho nên cậu ấy…….” 
Đúng như dự đoán, hồ ly An Luật rụng lông cũng tới rồi. 
Cậu ôm theo máy chơi game: “Trò chơi mới cậu Bảy tôi cho! Táp Táp, tới chiến!” 
Đường Táp hung dữ liếc xéo một cái, đóng cửa lại nhốt cậu ở ngoài. 
Không lâu sau, một cái đầu tròn vo của Cửu Vĩ Hồ nằm bò ở ngoài cửa sổ, nói: “Táp Táp, cô nghĩ kỹ rồi chứ, đây là lầu ba đấy, nếu tôi ngã xuống dưới, cả đời này của cô đều phải bồi thường cho An gia, kết hôn với tôi, chăm sóc tôi vừa có địa vị cao vừa bị liệt nửa người đấy.” 
Đường Táp mở cửa sổ ra, thả cho cậu đi vào, bình luận một câu: “Bốn cái chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841073/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.