Tất Phương lúc này với lúc trước khi lên thớt không giống nhau, sau khi nó hiểu rõ đài phán quyết là gì thì vô cùng bình tĩnh mà sĩ diện.
Đường Táp: “Sắp chết rồi, cho nên đầu óc tỉnh táo hơn? Trông ngươi khá bình tĩnh.”
Tất Phương nói: “Cũng không kỳ lạ lắm, bọn tôi ngàn tính vạn tính, cho rằng là thế lực của tập đoàn tài chính giả thần giả quỷ, không ngờ lại là Thần đang phán quyết bọn tôi. Từ hôm Thừa Hoàng mất tích tới nay, tôi chỉ có hoài nghi, tiếp theo là Trường Hữu, rồi Nghễ……. Cuối cùng cũng đến phiên tôi rồi sao? Thì ra không phải là truyền thuyết, trên đời có Thần Trật Tự thật.”
Đường Táp buông dao xuống, thoải mái nói: “Xem ra lần thẳng thắn được khoan hồng này sẽ rất dễ dàng.”
Tất Phương giống như đang nói chuyện với bạn bè, xoa xoa cánh, nói: “Cô muốn biết gì? Quá tình phạm tội hay là tin tức tình báo khác?”
“Nói những gì ngươi biết.”
“Trước khi tôi thẳng thắn nhận tội, có thể mong ngài giải đáp nghi hoặc của tôi không?” Tất Phương hỏi.
“Có thể.” Đường Táp tâm tình tốt đồng ý.
Tất Phương nói: “Trong giới yêu hiện tượng ăn thịt người luôn có, năm tháng chiến loạn, yêu vượt biên ăn người không ít hơn bây giờ là bao, sao lúc đó cô không thức tỉnh, mà đợi đến bây giờ mới thức tỉnh?”
Đường Táp nói: “Bởi vì lần này, các ngươi đã động tới cái lõi của trật tự, trật tự giới yêu có dấu vết vượt tường.”
“Vậy thân làm Thần Trật Tự, nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841050/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.