Đế Chiêu có kỳ nghỉ phép vô thời hạn, trước mắt đã nghỉ dưỡng hơn một tuần rồi, nhưng vết thương ở sau lưng vẫn chưa khép lại mà An Dao lại sống chết không để anh hóa Rồng dưỡng vuốt.
Nhưng nếu vuốt không dưỡng còn muốn nghiêm trọng hơn vết thương sau lưng, sau khi An Dao đi rồi, Đế Chiêu nghĩ ra một cách đó là chỉ biến mỗi cái vuốt Rồng thôi.
Tối đó Đường Táp tan học trở về, nhìn thấy Tiểu Bạch Long nằm ở đầu giường đang ăn như hổ đói, cái tay người cầm đũa, tay còn lại thì đã hóa thành vuốt Rồng, vết thương trên đó đã kết vảy.
“Xin lỗi......” Đế Chiêu là con Bạch Long sĩ diện, có thể không giữ hình tượng ăn ngấu nghiến nhất định là có nguyên nhân, anh giải thích: “Hôm nay tôi thử xem, hình như có thể biến hình rồi, nhưng sợ vết thương sau lưng trong lúc biến hình bị hở ra, cho nên chỉ có thể biến hình từng bộ phận...... Kiểu này rất tiêu hao thể lực, cho nên......”
Cho nên anh đói.
Đường Táp nghĩ ngợi, đi tới phòng bếp kiểm tra thức ăn: “Hiệu trưởng nói, hình như vừa mới đưa tới một đống tảng thịt bò, tối nay làm bò bít tết cho anh ăn?”
Đế Chiêu cười cong đôi mắt, vui vẻ nói: “Được thôi!”
Đường Táp lấy một cái túi lớn, tới nhà kho nhỏ của Bạch Trạch lấy thức ăn.
Từ khi Đường Táp chuyển tới phòng nghỉ hiệu trưởng ở khu trường chính, Bạch Trạch lập tức giao chìa khóa nhà kho nhỏ ra, mỗi tuần đều có thức ăn mới đưa tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841048/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.