Đêm đấy, đứa trẻ đó không chết. Yoo Sangah không muốn giết cô bé và tôi đã đồng ý.
"Cứ làm những gì anh muốn."Han Sooyoung lẩm bẩm và bỏ đi, chỉ còn lại Yoo Sangah trong tòa nhà bỏ hoang. Đứa trẻ tạm thời bị ngất bởi Châm điểm áp lực. Yoo Sangah vuốt tóc đứa bé đang chìm vào giấc ngủ và nói với một giọng tối tăm.
"Cô bé là một thảm họa sao?"
"Phải."
"Dokja-ssi, anh biết điều này bằng năng lực của mình sao?"
"Tương tự như thế."
Tôi nhớ lại một câu từ Con đường sinh tồn.
[Thảm họa cuối cùng của kịch bản thứ năm. Thảm họa lũ lụt là thảm họa nguy hiểm nhất và cũng đáng buồn nhất.]
Yoo Sangah cắn môi và hỏi, "Có phải cô bé cũng giống như Thảm họa Câu hỏi không?"
"Nó giống nhưng cũng có một chút khác."
Thảm họa lũ lụt. Nếu cô bé sử dụng tất cả sức mạnh của mình, cô bé sẽ là thảm họa kinh hoàng hơn rất nhiều so với Thảm họa Câu hỏi. Thảm họa câu hỏi chỉ ảnh hưởng đến quận Gangdong nhưng Thảm họa lũ lụt thì khác. Với sức mạnh đó, Seoul sẽ bị xóa sổ sau chưa đầy một giờ.
"Cho dù tôi nhìn như thế nào, cô bé vẫn không giống một thảm họa. Sao đứa trẻ này lại có thể trở thành một thảm họa chỉ sau năm ngày chứ?" Yoo Sangah tự hỏi.
Trên thực tế, Yoo Sangah đã đúng. Ngay bây giờ, đứa bé này không phải là một thảm họa.
[Kỹ năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tri-doc-gia/2259301/chuong-96.html