Có chính xác năm rãnh trong tinh thể. Yoo Jonghyuk và tôi biết rõ phải đặt những gì vào đó.
Yoo Jonghyuk đứng cạnh tôi và nói, "Cậu đã đến."
"Phải, thật không may ha."
"Không sao nếu cậu không đi lần này." Tôi quay về phía Yoo Jonghyuk trước những lời nói đầy bất ngờ này. Anh chàng này vẫn nói mà không nhìn tôi. "Cậu có một người phụ nữ mà cậu yêu."
"...Hả?"
"Nó sẽ khó khăn."
Cảm giác như tôi đã hiểu ra điều gì đó mà không thể giải quyết được. Có lẽ anh ta không muốn đưa tôi vào kịch bản là vì quan tâm tôi? Thật là nực cười. Yoo Jonghyuk?
"Nó có thể là lần cuối cùng."
Tôi lắc đầu. Không phải là không thể khi tôi nghĩ về nó. Yoo Jonghyuk đã mất Lee Seolhwa trong lần hồi quy thứ hai. Không quá khi nói rằng Yoo Jonghyuk được cho là người có quyền lực lớn nhất thế giới khi mất đi một người thân yêu.
Tôi nói với anh ta, "Không phải như vậy. Anh thấy biểu hiện của tôi giống đang yêu đương nồng nhiệt sao?"
Tôi không cố ý nhưng những lời nói như thể tự ti. Hãy để tôi nói điều này trước. Tôi có một khuôn mặt không tệ đâu.
Yoo Jonghyuk lặng lẽ nhìn tôi và nói, "Chắc chắn rồi, ta không quan tâm nếu cậu chết đi đâu."
Chết tiệt.
"Anh nói gay gắt thế. Tôi đau lòng đấy."
"Đừng quên rằng cậu vẫn còn nợ ta một cú đánh."
"... À, vâng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tri-doc-gia/2259253/chuong-120.html