Hổ yêu đạt đến cảnh giới Khai trí thất giai, sức mạnh không thể xem thường, Yến Thanh lúc này cả người thoát lực, đứng dậy không nổi, ngồi bệt trong đống tuyết nhìn tiểu sư thúc thong dong tiến lại gần.
Hắn trông mong nhìn tiểu sư thúc, trông chờ tiểu sư thúc sẽ đưa tay kéo mình lên.
Lâm Độ chỉ bước đến trước mặt hắn, cúi đầu nhìn thoáng qua: "Ôi chà, tuyết dày thật đấy, chắc phải mười mấy tấc nhỉ? Bên dưới còn bị nén chặt thành băng. Thế mà ngươi lại ngã xuống sâu đến mức lộ cả đất bùn thế kia, cũng giỏi thật."
Bàn tay đang chìa ra của Yến Thanh cứng đờ giữa không trung: "Hả?"
Lâm Độ ghét bỏ xong vòng ra phía sau Yến Thanh, một tay xách cổ áo hắn, dùng chút linh lực nhấc bổng cả người đứng lên.
"Thế này mà cũng không đứng nổi, chưa ăn cơm sao?"
Hai chân Yến Thanh mềm nhũn, vừa đứng lên đã lại bổ nhào vào nền tuyết.
Lâm Độ:......
"Thôi bỏ đi."
Nàng thở dài một hơi, lấy ra một viên quy nguyên đan, ngồi xổm xuống, nhét thẳng vào miệng Yến Thanh, sau đó nhấc người hắn lên, lật lại.
Yến Thanh nuốt đan dược, mới phát hiện đan điền của mình trống rỗng đến đáng sợ, hắn vừa muốn nói chuyện, một luồng linh lực lạnh giá hơn cả băng tuyết rót vào trung mạch của hắn, thẳng tiến đến dạ dày, giúp hắn hoà tan đan dược.
Hắn bị lạnh đến run lập cập, nhưng nhanh chóng nhận ra đó là linh lực của tiểu sư thúc.
Lạnh băng, thuần khiết, thâm hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tong-mon-deu-la-ke-si-tinh-chi-co-ta-la-tinh-tao/3736203/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.