Gió lạnh buốt xuyên qua phòng khách, cuốn sạch hơi ấm vốn có từ chiếc giường sưởi, khiến căn nhà lạnh đến mức nước cũng có thể đóng băng, máu và các mảnh nội tạng vương vãi trên mặt đất đã đông cứng thành vụn băng, phản chiếu ánh sáng u ám, lạnh lẽo.
Lâm Độ nheo mắt, thần thức toả ra khắp căn nhà, cảm nhận tàn dư yêu lực còn sót lại.
Linh lực yêu quái để lại không nhiều, có vẻ do người sống ở đây chỉ là một phàm nhân chưa nhập đạo, yêu quái không cần quá nhiều yêu lực, đã đủ để tấn công người thường.
Nhưng dân làng sống ở vùng núi thường dán linh phù mua từ trong thành lên cửa nhà để xua đuổi yêu thú xuống núi vào mùa đông, dựa theo lẽ thường mà nói, phía trên cánh của phải lưu lại rất nhiều đấu vết yêu lực.
Thế nhưng yêu lực sót lại trong căn nhà chỉ tập trung ở bên trong.
Điều này thật kỳ lạ.
Lâm Độ nhíu mày, liếc nhìn Yến Thanh theo vào, nhẹ nhàng lắc đầu.
Yến Thanh trầm ngâm một lát: "Tan nát thành thế này rồi chắc không có khả năng cứu được nữa đâu."
Lâm Độ:......
Cô hít sâu một hơi: "Ý ta là, hiện trường có điểm không đúng, có gì đó rất kỳ lạ."
Thân là vô thượng tông đệ tử, ngoại trừ những bài học thường ngày như tu luyện, thể thuật, tâm kinh để tăng cường thực lực, còn phải học thêm nhiều kỹ năng sinh tồn trong Tu chân giới.
Ví dụ như, thăm dò yêu khí, phán đoán yêu lực và phân biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tong-mon-deu-la-ke-si-tinh-chi-co-ta-la-tinh-tao/3733023/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.