Ngày hôm sau Lucifiel liền trả phép.
Hắn sẽ không bởi vì vấn đề tâm tình, mà trì hoãn công tác của mình.
Thần dụ theo đó mà đến.
Lucifiel ngồi ở trên thủ tọa, động tác làm việc dừng lại, mực trên ngòi bút nhẹ nhàng nhỏ xuống trên giấy. Giọng thượng đế như là cách một thế giới, lộ ra giọng điệu mệnh lệnh tuyệt đối, “Luci, về sau đừng một mình đến đại thánh đường.”
Lucifiel nhấm nháp cái từ này, một mình?
Thần không muốn lén lút gặp hắn sao…
Cùng tồn tại trong một cung điện, Michael cũng nghe thấy thần dụ gần bên tai, hít ngược một hơi.
Thượng đế nhìn thấy phản ứng của hắn ta, như người cha hiền ôn hòa kêu: “Michael.”
Michael ngậm miệng.
Chuyện giữa thần và điện hạ, ai xen vào chính là pháo hôi.
Thần dụ đã hạ, Michael chứng kiến, ánh mắt giống như thực chất hóa của thượng đế nhạt đi. Lucifiel dùng ma pháp xóa đi vết bẩn trên giấy, giống như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh tiếp tục phê công vụ. Michael kính nể nhìn thủ trưởng nhà hắn, không hổ là điện hạ, lúc đối mặt loại chuyện này vẫn cứ gió thổi bất động!
Michael lại không biết, sau khi trải qua kích thích tối hôm qua, Lucifiel đã nhìn thấu thượng đế hỉ nộ vô thường.
Có ai lại chốc lát muốn hắn thị tẩm, chốc lát muốn hắn rời đi sao!
Chức trách của hắn không phải là dùng để ấm giường!
Dưới sự xử lý lạnh của cả hai bên Lucifiel và thượng đế, chuyện xấu hổ kia tạm thời tan thành mây khói. Chẳng qua các trí thiên sứ thủ vệ truyền tống trận Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/202919/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.