Lucifiel nghĩ nát óc cũng không ra mà nhìn thần xuống giường.
Không có nóng rực như trước, không có dục vọng muốn chiếm hữu hắn, giống như chuyện mới vừa rồi chỉ là một ảo giác.
Không khí trong tẩm điện đông lạnh đến độ khiến đáy lòng Lucifiel trầm xuống, không dậy nổi một chút cảm giác may mắn. Nếu cự tuyệt chuyện này sẽ khiến thần linh thất vọng, hắn thà rằng buông tha kiên trì, để thần linh biết hắn tình nguyện toàn tâm toàn ý phụng dưỡng đối phương. Trên đời này không có ai quan trọng hơn thần, đây là tín niệm Lucifiel được dạy cho tới bây giờ, cũng là suy nghĩ của rất nhiều thiên sứ.
Hồng nhuận trên mặt Lucifiel rút đi, cánh tay chống đỡ thân thể có chút tê dại ngồi dậy.
Hắn chủ động ôm lấy thần linh ở bên giường.
“Ngô thần, ta khiến ngài thất vọng rồi sao?” Ánh mắt Lucifiel không còn bàng hoàng, nghiêm túc nói rằng, “Xin ngài tin tưởng ta, ta chỉ là vừa bắt đầu không cách nào thích ứng loại chuyện này, chứ không phải là thật lòng muốn cự tuyệt ngài.”
Sau khi nói xong, hắn lộ ra tươi cười dịu dàng mà không miễn cưỡng, rực rỡ như sao trời.
“Ta là của ngài.”
Mí mắt thượng đế nhảy không ngừng.
Thân thể sau khi cứng đờ trong phút chốc liền khôi phục bình thường, thượng đế đè lại cánh tay Lucifiel, “Luci, buông ra.”
Giọng y cực kỳ lạnh lùng, không có bất luận ôn hòa gì đáng nói.
Lucifiel ngạc nhiên.
Đối với lời Lucifiel mới vừa nói, thượng đế cũng không cho rằng có chỗ nào có vấn đề, nhưng mà giờ phút này, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/202918/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.