Ngã vào trên bàn nghỉ ngơi một khắc, Lucifiel mông lung nhìn thấy sách trên bàn bị rút ra.
Đáy lòng căng thẳng.
Hắn đột nhiên nhìn qua, lại phát hiện thần linh tóc bạc an tĩnh đứng ở bên cạnh. Đối phương cầm sách lật xem, giống như một pho tượng thần lúc sáng sớm, tôn quý mà hờ hững, giống như không hề phát hiện sau khi mình tỉnh dậy quá phận đề phòng.
Cảnh giác trong mắt Lucifiel biến thành một tia xấu hổ.
“Thần, sớm an.”
“Ngươi và sách Sáng Thế ở điểm này giống hệt nhau.” Thượng đế bình tĩnh kể ra một sự thực, “Lúc không tìm thấy đề tài, lại muốn làm dịu đi không khí, liền cho ngô một câu vấn an.”
Lucifiel: “…”
Từ lúc nào hắn lại lưu lạc đến mức đánh đồng với quyển sách kia.
Thượng đế nhìn thấy ánh mắt có chút oan ức của hắn, lại nói: “Mặc dù Sách Sáng Thế là một quyển sách, nhưng nó là thần khí bạn sinh của ngô, có lực lượng đặc biệt, hơn nữa lúc ngươi không biết, nó vẫn luôn thay ngươi nói lời hay.”
Lucifiel có chút kinh ngạc, “Nó nói gì?”
Thượng đế hồi tưởng, “Khen ngươi thực xinh đẹp, tính tình lại tốt, rất thích hợp làm bạn với ngô.”
Ánh mắt Lucifiel mơ hồ, sách Sáng Thế thật sự không phải là đang mai mối sao?
Nhưng mà vừa chuyện trò như vậy, không khí quái dị buổi sáng liền biến mất, Lucifiel lại khôi phục tươi cười thường ngày. Hắn đứng dậy từ trên ghế chuẩn bị thay trang phục, hôm nay không thể lâm thời xin phép giống hôm qua, hắn chính là người làm gương mẫu cho tất cả thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308140/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.