Đến cuối cùng, Lục Trăn cũng không nhìn thấy thứ muốn nhìn.
Không chỉ như thế, còn suýt chút nữa bị Tống Nghiên một chân đá xuống giường.
Tống Nghiên quấn chặt chăn, quay mông về phía hắn.
...... Còn vấn đề vào ngày mai có thèm để ý tới hắn nữa không.
Đó còn tùy thuộc vào trình độ phong phú của bữa sáng.
Lục Trăn nghe thấy hô hấp thiếu niên dần dần vững vàng, bất đắc dĩ cười một cái, cánh tay dài đưa ra nhẹ nhàng moi người lại đây, đầu ngón tay vừa muốn vuốt ve mái tóc của cậu, lại thấy cái túi nhỏ bên cạnh vẫn nhắm hai mắt, miệng lầm bàm vô thức trở mình, trực tiếp chui vào lòng ngực hắn.
Trên người thiếu niên chỗ nào cũng mềm mại.
Hô hấp mềm mại, gương mặt cọ cọ vào bả vai hắn cũng mềm mại, ngay cả sợi tóc cũng mềm mại hơn người khác.
Giống như một chiếc lông chim, gãi gãi trong lòng Lục Trăn mềm mại đến rối tinh rối mù.
Khuỷu tay hơi cong, bàn tay to vòng lấy người trong lòng, đem người yêu ôm chặt một chút, lại chặt thêm một chút.
Rồi lại sợ khiến cho người yêu không thoải mái, hơi hơi giảm lại lực độ.
Lục Trăn cúi mặt xuống, trong ánh mắt nhàn nhạt toàn bộ là bóng dáng người hắn yêu.
-
Trên thực tế, ngay khi vừa tỉnh dậy, Tống Nghiên đã sớm đem chuyện ngày hôm qua trước khi ngủ quên đến sạch sành sanh.
Nhanh chóng rửa mình, đem toàn thân tắm rửa thơm tho ngào ngạt, lập tức tràn đầy sức sống chạy tới nhà bếp, hôn Lục Trăn một ngụm thật mạnh, sau đó cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322242/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.