Ánh sáng mặt trời lười biếng chiếu một tia sáng xuyên qua khe hở của tấm màn cửa màu xám đen, vừa lúc chiếu lên hàng lông mi cong dày của thiếu niên trên giường, cậu mơ màng mở mắt ra, vô thức xoay người sang bên trái, một trận đau đớn khiển cậu rên lên một tiếng.
Chân đau, eo đau, ( |)* càng đau......
*Nguyên văn của tác giả, cái mà ai cũng biết là cái đó.
Toàn bộ cơ thể giống như vỡ nát, khắp mọi nơi chỗ nào cũng đau, cảnh tượng cuối cùng buổi tối ngày hôm qua lập tức nhảy vào tâm trí cậu.
Cậu bị hôn đến nổi giống như lọt vào trong sương mù, hoảng hốt nhìn Lục Trăn lấy ra một hộp vuông nhỏ từ ngăn tủ đầu giường, cậu cảm thấy có chút quen mắt, lại nhìn kỹ.
Cư nhiên là...... Tặng phẩm khi mua sữa tắm ở siêu thị lúc trước.
Ánh mắt Lục Trăn chặt chẽ dõi theo cậu, ở bên tai cậu nhẹ giọng nói hai câu cợt nhả.
Tống Nghiên da mỏng, nét ửng đỏ trên mặt trong nháy mắt đã lan tới cổ, giãy giụa suy nghĩ muốn né tránh, lại bị nam nhân bắt lấy tay, lấy chiếc mũ ra khỏi hộp, vừa lừa lọc vừa dụ dỗ muốn cậu cầm lấy chiếc mũ giúp hắn mang vào.
Lục Trăn người cao, đương nhiên phần đầu không nhỏ, mũ lại chỉ có một kích cỡ, Tống Nghiên run rẩy đôi tay, phí thật lớn sức lực mới có thể mang vào cho nam nhân.
Mới vừa ra cửa trời liền mưa, mũ bị xối đến ướt sũng, còn may là không thấm nước, nhưng mà quá chật, chật đến mức Lục Trăn hít một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322240/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.