Tối hôm qua Tống Nghiên cũng không ngủ ngon, cậu cả đêm đều vội vàng ứng phó các loại...... thăm hỏi.
Người đầu tiên cậu phải chịu mũi sào đương nhiên là La Kiệt Linh.
Ngay sau buổi biểu diễn, cánh tay hắn lười nhác khoác lên chiếc cổ trắng mỏng manh của Tống Nghiên, híp mắt: "Tống Nghiên a, cậu giấu tôi thật tốt đó nha!! Tôi còn cho rằng cậu đây là đống sắt vụn, kết quả cậu mẹ nó là vương giả!"
Tống Nghiên vội vàng khoát tay: "Tôi không phải, tôi không có......"
Còn chưa phản bác xong, Đường Húc Dịch đi tới: "Nhìn không ra a, Tống Nghiên, thâm tàng bất lộ a!"
Tống Nghiên lắc lắc đầu: "Tôi không phải......"
"Lợi hại lợi hại!"
Tống Nghiên: "Tôi không......"
"Cao thủ a Nghiên ca!"
Tống Nghiên: "Tôi......"
Ngụy Tử Dương vừa vặn đi qua người cậu với nét mặt âm trầm: "Hừ, xem như ngươi lợi hại! Giả heo ăn thịt hổ đúng không? Chờ coi!"
Tống Nghiên: "......"
Tốt, cậu chính là một cao thủ vương giả thâm tàng bất lộ giả heo ăn thịt hổ.
Một khi chấp nhận giả thiết này, cậu liền cảm thấy chính mình con mẹ nó thật thâm cơ!
Ngay khi tỉnh giấc, không ai ở bên tai cậu lải nhải, Tống Nghiên tinh thần phấn chấn mà chạy vèo đi cọ cơm.
Bên trong, chủng loại bữa sáng vô cùng phong phú.
Bánh bao thịt nóng hổi, màn thầu trắng bóng, trứng gà chiên đến vàng óng, cháo rau dưa đặc sệt ngon miệng, còn có thịt bò tự tay a di làm......
Oa!!!
Tống Nghiên hút hút nước miếng, rối rắm không biết mình nên ăn mười cái bánh bao thịt bốn cái màn thầu, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322162/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.