Vì thế, dưới con mắt của mọi người, hai người Tôn Ba cùng Tề Thụy Minh vì lấy lòng mà đứng ở bên người Tống Nghiên, một người vì cậu bưng trà, một người lau mặt bàn......
Bộ dáng nhỏ bé thập phần ân cần.
Tống Nghiên nháy mắt cảm giác mình thay thế Ngụy Tử Dương, trở thành đại ca của bọn họ.
La Kiệt Linh há to miệng, sửng sốt hơn nửa ngày, cuối cùng bội phục mà giơ ngón tay cái lên.
Hắn thò đầu lại, nhỏ giọng: "Tống Nghiên, cậu sử dụng biện pháp gì thế, sao hai người bọn họ cứ như đang trúng tà?"
Tống Nghiên không được tự nhiên mà sờ sờ đầu: "...... Tôi cũng muốn biết đâu."
Vừa dứt lời, liền nghe một cái hừ lạnh.
Ngụy Tử Dương không biết từ khi nào đã xuất hiện ở nhà ăn.
Hắn lạnh mặt, đi tới, nhìn hai tùy tùng đang xum xoe phía sau Tống, "Ngươi đừng có kiêu ngạo."
Kiêu ngạo??
Cậu nhìn qua rất kiêu ngạo sao?
Tống Nghiên còn đang nghi hoặc, liền thấy La Kiệt Linh đỉnh đạc mà dang rộng hai chân: "Nha, thế thì sao? Chúng ta kiêu ngạo như vậy đó, thì ngươi làm gì?"
Tống Nghiên: "......"
Thật sự, là có chút kiêu ngạo đây.
"Rất tốt." Ngụy Tử Dương kéo kéo môi, "Chỉ mong rằng qua đêm nay các ngươi cũng sẽ tiếp tục kiêu ngạo như vậy! Đặc biệt là ngươi, Tống Nghiên. Ta muốn nhìn xem ngươi có thể cao hứng được bao lâu, ngày mai chờ coi đi."
Khóe môi hắn cong lên một tia cười lạnh, trên mặt mang theo thái độ âm trầm khác thường, rồi sau đó, đi lướt qua hai người bọn họ.
La Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322159/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.