Ngồi trên ghế phía trước của chiếc siêu xe là một gã đàn ông mập mạp trong bộ vest và giày da.
Đỉnh đầu hắn là một vùng trũng trụi lủi như Địa Trung Hải, thật cẩn thận mà xoay người.
Sau đó đối với nam nhân ngồi đằng sau, trên khuôn mặt béo lộ ra một nụ cười ân cần đến cực điểm: "Lục tổng, ngài yên tâm, khu đất này tuyệt đối không có vấn đề gì! Tôi đã tra qua, cô nhi viện kia không thuộc nhà nước......"
Hắn thao thao bất tuyệt mà nói, thật lâu sau, thần sắc của nam nhan ngồi phí sau vẫn lãnh đạm như cũ, không hề lộ ra một chút biểu tình gì.
Một lát sau, nam nhân mặt vô biểu tình mà nhấc tay, chỉnh sửa cổ tay áo.
Đặc trợ bên cạnh nam nhân lập tức lễ phép mỉm cười, đánh gãy lời nói của người đàn ông mập mạp: "Hải tổng."
Thanh âm của mập mạp lập tức im bặt, hắn liếc mắt nhìn trợ lý, lại trộm liếc nhìn nam nhân ngồi phía sau đang nhắm mắt dưỡng thần, trong lúc nhất thời không dám nói thêm gì nữa.
Sau hai giây, rốt cuộc vẫn là căng da đầu nói: "Lục tổng, cái mảnh đất này......"
Nam nhân vẫn như cũ nhắm hai mắt, tay phải tùy ý đặt lên tay vị bên cửa, ngón trỏ hơi cong, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ.
"Nói sau đi." Nam nhân nói.
Tiếng nói bằng phẳng, không có gì cảm xúc, nhưng vô hình lại tạo một cảm giác áp bách khiến gã mập mạp không dám nói thêm chữ nào.
Gã đánh giá ý tứ của lời này, lộ ra một cái cười: "Kia Lục tổng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322158/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.