Đều tại cái bản đồ kia quá độc ác, khiến sự chú ý của bọn họ đều bị kéo đi, cũng không ai hỏi xem cần mua hoa gì.
Không có cách nào khác, họ chỉ đành đi vào bên trong hỏi thử.
Bởi vì chỉ có Quý Mộ Ngôn biết tiếng Pháp cho nên nhiệm vụ này giao cho cậu.
Quý Mộ Ngôn còn chưa nói gì, nhân viên trong tiệm đã mỉm cười, đưa cho cậu một tờ giấy.
Quý Mộ Ngôn nhận lấy tờ giấy, còn chưa mở ra, Cố Tử Mặc nói trước: "Chờ một chút, để tớ chuẩn bị tâm lý cái đã, tớ sợ mở ra xong lại thấy trên giấy ghi giáp cốt văn." [Trung Quốc có nhiều thể loại chữ viết, giáp cốt văn là chữ viết trên mai rùa từ thời xa xưa, nó là chữ tượng hình nguyên chất luôn, mà Trung Quốc bây giờ sử dụng là Hán ngữ hiện đại, thứ như giáp cốt văn bên bển cũng chỉ biết tên thôi chứ ai nghiên cứu dữ lắm mới biết]
Cậu ta đã bị tổ tiết mục đút hành cho phát sợ, cảm thấy nơi nơi đều có hố chờ họ nhảy vào.
Chờ Cố Tử Mặc chuẩn bị tâm lý xong, Quý Mộ Ngôn mới mở tờ giấy ra.
Mọi người nhẹ nhàng thở ra, ít nhất là dùng Hán tự viết.
Tần Tư Dữ đọc thành tiếng: "Anh yêu em, cảm ơn em đã mang đến hạnh phúc cho anh."
Ôn Thiên Ngưng nhíu mày: "Ủa kêu tụi mình mua hoa, sao lại cho có mỗi một câu nói?"
Quý Mộ Ngôn trầm mặc ba giây, nói: "Là ngôn ngữ của các loài hoa."
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-ship-cp-cua-toi-va-anh-de/3544601/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.