[Tên chương do editor tự đặt]
Tần Tư Dữ đợi vài giây, không thấy bên kia có động tĩnh gì liền gửi một cái meme còn sống không.
Kết quả phía sau tin nhắn là một dấu chấm than màu đỏ, phía trên khung chat hiện lên dòng chữ: Phó Triết Nam đã mở chế độ bạn bè, bạn không phải là bạn bè của người dùng. Mời người dùng thêm bạn bè, sau khi thêm bạn bè mới có thể nhắn tin.
Tần Tư Dữ nhướng mày.
Tố chất tâm lý của Phó cục đá không ổn lắm đâu nhé.
Tần Tư Dữ vừa định đổi phương thức khác để nói chuyện thì tiếng đàn trong phòng dừng lại, Quý Mộ Ngôn từ phòng đàn bước ra ngoài.
Tần Tư Dữ cất điện thoại: “Đàn xong rồi?”
Quý Mộ Ngôn gật đầu: “Anh tới lâu chưa?”
Tần Tư Dữ cười cười: “Nghe được tiếng đàn hát của cậu.”
Quý Mộ Ngôn nhìn về phía Tần Tư Dữ.
“Tốt lắm.” Tần Tư Dữ nhìn ra Quý Mộ Ngôn đang căng thẳng, không tiếc lời ca ngợi “Rất tốt, có thể dùng hai từ hoàn mỹ để hình dung. Đúng rồi, tôi muốn hỏi cậu một chút, cậu có muốn đàn hát trên sân khấu không?”
Quý Mộ Ngôn gật gật đầu.
Cậu chỉ có thời gian sáu tháng, càng nổi tiếng càng tốt.
“Được, tôi biết rồi. Cậu cứ yên tâm tham gia show đã, chuyện lên sân khấu để đó cho tôi.” Tần Tư Dữ liếc mắt nhìn đồng hồ: “Đến giờ ăn cơm tối rồi, đi thôi, tôi đưa cậu đi ăn cơm.”
Trình Khánh không đi theo hai người, Tần Tư Dữ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-ship-cp-cua-toi-va-anh-de/3484352/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.