Giang Qua cảm thấy có chút hối hận khi bảo bọn Phương Tử An đến đón.
Hắn cúi đầu nhìn Thu Thu, cô gái nhỏ bị âm thanh ồn ào đánh thức nên vẻ mặt còn rất ngốc nghếch, vô thức quay đầu nhìn hai bên, sau khi thấy ba người Phương Tử An, hai tay Thu Thu ôm chặt cổ Giang Qua hơn, đầu nhỏ dựa vào người hắn.
"Được rồi." Đã bế Thu Thu một lúc lâu, cánh tay của Giang Qua cũng có chút tê dại, vừa đổi tay khác để bế bé, vừa nói với bọn Phương Tử An: "Mấy người định chuyển nghề bắt cóc đấy à?"
"Anh nói gì thế, chúng tôi nhìn giống loại người này lắm sao? Lão đại..." Phương Tử An tặng hắn ánh nhìn 'Anh thật đáng ghét' nói: "Nên nhớ, chúng tôi chính là những người đàn ông tử tế trong gia đình gia giáo nhá."
"Buồn nôn."
"Cậu đủ rồi đó, đi thôi!"
Giang Qua còn chưa nói gì thì Lý Đồng và Triển Minh Huy đã không thể chịu được nữa. Tuy rằng tên của Phương Tử An nghe thì có vẻ tao nhã, văn thơ lắm nhưng mà thực tế thì chính là một người đàn ông cao lớn, cường tráng cho nên khi hắn bày ra loại biểu cảm này thật sự là quá cay mắt.
Cay mắt hay không thì Thu Thu không biết vì bé cũng chẳng có cảm giác gì, chỉ là khi thấy Phương Tử An làm mặt quỷ, cô gái nhỏ cảm thấy thật buồn cười, liền dựa vào lòng Giang Qua, cười đến mức mặt mày đều cong lên.
Nhìn thấy Thu Thu cười, Phương Tử An, một người đàn ông Đông Bắc chính hiệu, cao tới một mét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-muon-ta-keu-ba-ba/239477/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.