Editor: @cacaokemtrung
Túc trực bên linh cữu là một việc rất tiêu hao thể lực, người đến phúng viếng vào ngày đầu tiên là nhiều nhất, gần như nối đuôi nhau không dứt, Cố Như Trác và Thạch Đình đứng ngoài nghênh đón, nếu gặp bậc trưởng bối thì vẫn theo quy củ mà xuống núi đón.
Sau khi khách đến đây tế bái, người bên trong sẽ rót trà hoặc kính trà, cúi đầu gửi lời thăm hỏi, sau đó nhân viên công tác sẽ đưa khách về chỗ nghỉ.
Người bình thường sẽ không ở lại đợi đến khi khiêng linh cữu, thông thường những người ở lại đều là người thân rất quan trọng hoặc là bạn thâm giao.
Đêm đầu tiên, gần như không có thời gian nghỉ ngơi.
Lửa bếp than trong linh đường đã tắt, tro bụi phiêu lãng cay xè mắt. Khi sắc trời dần tối thì lại có thêm một cơn mưa khác đổ xuống, cảm giác lạnh lẽo bao trùm cả ngọn núi, rét tới mức khiến đầu gối phải run lập cập.
Bên phía nhà họ Trình, Trình Phức là người đầu tiên không chịu nổi, ông ta đứng dậy nói: "Không chịu nổi nữa rồi, tôi về khách sạn ngủ trước đây."
Những người nhà họ Trình khác đều ngó lơ ông ta, nhưng không bao lâu sau, Trình Ngự cũng lên tiếng: "Vài người về nghỉ ngơi trước đi, chúng ta thay phiên nhau túc trực bên linh cữu. Còn hai ngày nữa lận, nếu không được ngủ thì có là người sắt cũng không khiêng nổi đâu."
Một vài người nhà họ Trình lục tục rời đi, chỉ còn số ít ở lại. Cô nhỏ và chú nhỏ Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-tung-yeu-duong-voi-dinh-luu/3720055/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.