Trình Bất Ngộ nhìn anh, hơi do dự đáp: "Tôi không tránh anh." 
"Không tránh?" Giọng Cố Như Trác khàn khàn, không cho phép từ chối: "Đưa tay cho tôi xem." 
Trong con hẻm nhỏ, chiếc xe yên tĩnh đậu tại chỗ, Trình Bất Ngộ đang ở rất gần anh, còn chưa phản ứng kịp thì đã bị Cố Như Trác đưa tay ra nắm chặt lấy cổ tay. 
Trong xe đang bật điều hòa, rất ấm, khi Trình Bất Ngộ vào nhà hàng đã cởi áo khoác, bên trong là một chiếc áo len dài tay mỏng màu trắng sữã, tay áo được vén lên, cổ tay trắng tái của cậu lộ ra. 
Đôi mắt Cố Như Trác tối tăm, đầu ngón tay dán lấy cổ tay cậu, lòng bàn tay khép hờ chỉ nắm nhẹ, nhiệt độ từ cơ thể anh dần dần truyền sang người cậu, nóng rực lạ kỳ. 
Cổ tay cậu rất thon gầy, làn da gần như trong veo dưới ánh đèn đường ấm áp, lộ ra những mạch máu xanh nhạt đang nằm ẩn phía dưới. Những vết thương của cậu đã kết một lớp vảy mỏng. 
Đúng là không hề né tránh. 
"Mua thuốc chưa?" Cố Như Trác buông tay cậu, sau đó cũng dời mắt đi nơi khác: "Đúng là lành nhanh thật." 
"Ừm." Trình Bất Ngộ đáp. 
Cậu thu tay lại, ôm lấy áo khoác, đôi mắt lạnh nhạt diễm lệ hơi ngước lên nhìn anh, không biết anh còn muốn làm gì nữa. 
Cố Như Trác không nhìn cậu nữa, anh khởi động xe, lạnh nhạt nói: "Cài dây an toàn vào đi." 
Trình Bất Ngộ liền cài dây an toàn vào. 
Xe bắt đầu chạy về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-tung-yeu-duong-voi-dinh-luu/3457676/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.