Edit: Kidoisme (  ̄▽ ̄)
Đoàn Văn Tranh hơi nhướn mày, cười như không cười nhìn cậu.
Đột nhiên Tiết Lan nhớ đến cậu buột miệng theo bản năng từ góc nhìn của người đã đọc qua tiểu thuyết gốc, giờ đây nhìn gương mặt của Đoàn Văn Tranh hệt như mèo bị túm đuôi.
Tiết Lan vội vàng vẫy vẫy tay: “Không phải như anh nghĩ đâu… Ý, ý em là… Là…. Em… Thôi quên đi.”
Sau khi xấu hổ một lúc Tiết Lan bắt đầu muốn giải thích nhưng không biết mở lời từ đâu, cuối cùng dứt khoát từ bỏ.
Đoàn Văn Tranh lại không để ý nói: “Ông già anh tuổi cao không khỏe là thật, nhưng anh không định về. Tự nhiên nghe em nói lại làm anh cảm thấy không ổn lắm nên về thăm xem sao, em nói có phải không?”
Tiết Lan nửa hiểu nửa không, nhưng idol đã nói thì cứ gật đầu đã.
“Nhưng ông ấy lại luôn mong muốn có thể bẻ thẳng anh, cả ngày bắt anh làm quen với mấy cô gái.” Đoàn Văn Tranh thấp giọng cười nhạo: “Giờ anh mà không mang bạn gái về nhà, anh khẳng định với em ông ấy sẽ cắt đứt tình cha con và đuổi luôn anh ra ngoài, em nói xem, anh nên về làm sao?”
Tiết Lan chớp chớp mắt không nói gì, cậu thấy Đoàn Văn Tranh thực sự muốn về nhà, lại nghĩ đến chuyện tối nay bố anh không nhìn thấy đường nên té cầu thang.
Nếu Đoàn Văn Tranh về nhà, biết đâu…
“Nhưng giả sử anh mang một cô gái về nhà, không biết ông ấy có thể thôi mấy chuyện đó hay không?”
Mang một cô về?
Đúng rồi, chỉ cần Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018248/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.