- Ha ha, đúng vậy. Tinh nhi, Tần tiên sinh tới xem bệnh cho cháu.
Chu Vân Phong yêu thương nhìn cháu gái, bảo nữ giúp việc đẩy xe lui xuống, tự mình đẩy xe lăn tới trước mặt Tần Xuyên.
- Thoạt nhìn thì tuổi của bác sĩ Tần còn nhỏ hơn cả em gái tôi, có thể khiến ông nội xem trọng như vậy nhất định là y thuật vô cùng cao minh.
Chu Phương Tinh mỉm cười nói.
Khi nhìn ở khoảng cách gần như vậy, Tần Xuyên phát hiện so với em gái cô thì dáng người Chu Phương Tinh đầy đặn hơn một chút.
Bởi vì bên trong bề ngoài thanh nhã hay vì hơn mười năm sinh hoạt trên xe lăn đã khiến cái đẹp của cô có phần bệnh tật, khiến người khác thương tiếc.
- Y thuật cũng chỉ là thứ phụ, dù sao từ trước tới nay tôi dựa vào khuôn mặt ăn cơm, lớn lên đẹp trai mới là mấu chốt.
Tần Xuyên sờ sờ mái tóc ngắn của mình.
Chu Phương Tình vẫn cười tự nhiên:
- Còn tưởng bác sĩ Tần là người cẩn thận đứng đắn, không ngờ miệng lưỡi trơn tru như vậy.
- Miệng lưỡi tôi có trơn tru hay không, Chu tiểu thư chưa từng thử qua xin chớ nói lung tung.
Tần Xuyên nghiêm trang nói.
Chu Phương Tinh đỏ mặt, người con trai này quá biết tán dóc rồi.
Cô suốt ngày ở trong nhà, nhiều nhất cũng chỉ tới trường đại học dạy vài tiết, người con trai nào gặp cô lại không tỏ vẻ nho nhã, lần đầu tiên gặp người không biết xấu hổ như Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2282053/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.