Lúc này Chu Phương Tinh trốn sau tấm vải đen đang bịt chặt lấy miệng mình, nước mắt giàn dụa, dù sao giáo sư Trịnh cũng là thầy của cô, vừa mới đó đã chết rồi, cô khó lòng mà chấp nhận được.
Tần Xuyên nhíu mày, đợt tập kích lần này của đám lính đánh thuê chắc chắn là do “thánh giáo” đứng sau lưng trù tính kế hoạch.
Như vậy xem ra, bọn Liễu Hàn Yên đã bị vướng vào chuyện khác, một chốc một lát không thể quay lại được, nếu không thì bọn lính đánh thuê này cũng sẽ không ngông cuồng như thế.
Mạng lưới quan hệ của Tánh giáo này rất rộng lớn, rõ ràng là chúng đã lợi dụng thế lực của Trương Lăng, xúi giục gã, biến gã thành kẻ phản quốc.
Rất có thể cả đờiy ày gã cũng sẽ không để lộ ra, nhưng nhân chuyện lần này, thì tác dụng của quân cờ là gã đã được thể hiện ra rồi,
Mẫy tên lính đánh thuê đã lôi Lý Ngọc dậy, một tên lấy tay lột áo ngoài của Lý Ngọc ra, làm lộ áo ngực bên trong.
Lý Ngọc hét lớn:
-Đừng! Đừng mà! Cứu tôi với! Cứu tôi với! Á á
Thế nhưng bất kể cô có câu cứu van cin thế nòa, những học sinh và những chuyên gia khác sau khi chúng kiến cái chết của giáo sư Trịnh, không một ái dám ngẩng đầu lên.
Nấp sau tấm vải đen, Tần Xuyên thở dài, cúi người ghé vào tai Chu Phương Tinh:
-Phương Tinh, bất kể lát nữa bên ngoài có xảy ra chuyện gì, cũng không được lên tiếng, tôi sẽ nghĩ cách cứu mọi người ra….
Chu Phương Tinh còn đang lo lắng, không biets lúc này Tần Xuyên định làm gì, nhưng hắn đã đi ra ngoài rất nhất.
Chu Phương Tinh khẽ vương tay, định ngăn hắn lại nhưng không kịp rồi, cô cũng rất lo lắng khi thấy học trò Lý Ngọc của mình bị ức hiếp, thế nhưng bên ngoài nhiều người như vậy, lại còn có súng, Tần Xuyên một mình lao ra cứu người không phải là đi chịu chết hay sao?
Tần Xuyên cũng đã cân nhắc chuyện này, nhưng hắn không thể nhẫn nại hơn được, nếu nhưu cứ trơ mắt nhìn cô bé học sinh vô tội kia bị chà đạp, hắn cảm thấy nếu hắn có sống được thì lương tâm cũng khó mà yên được!
Huống chi, hiện tại Thiết Ưng đã dẫn những khác đi khỏi, hắn có thể cơ hội này cứu những người khác ra ngoài.
Hai người đàn ông cởi bỏ tắt lưng, đè chặt Lý Ngọc xuống, một tên còn dịnh kéo váy của Lý Ngọc xuống.
Thời gian ngắn ngủi, tuy không thể nào thỏa mãn được, nhưng được trải nghiệm niềm vui thú biến thái, ít nhất cũng khiến mấy tên đàn ông này thoải mái hơn một chút.
-Haha, thân hình con gái Trung Quốc ngon thật đấy, da thịt mềm mại, xinh ẹp hơn gái nước mình nhiều!
Tên lính đánh thuê kia đã cưỡi lên người Lý Ngọc, cười gian xảo.
-Nhanh lên đi! Sảng khoái rồi thì đổi ccho người khác!- người bên cạnh vội hối.
Lý Ngọc ddax gào khóc dến khản cả giọng, hai mắt trống rỗng tuyệt vọng, cô không biết được rằng, mình sẽ bị đối xử như nào nữa.
Đúng lúc này, một bóng ngươi đột nhiên xuất hiện sau lưng tên đàn ông kia.
-Là người!
Trương Lăng vô cùng kinh ngạc, nghĩ thế nào cũng thấy thiếu mấy hai người, một người trong đó không phải là chính là tên nhãi họ Tần này sao!
Trong mắt Tần Xuyên hiện lên từng làn khói đen, giống như đang có ngọn lửa quỷ vờn quanh, một tay nhanh như điện bắt lấy ten lính đang cởi quần kia.
Rắc rác
Tên lính kia không kịp chuẩn bị, Tần Xuyên khẽ vặn tay một cái, đã bẻ gãy cổ họng của y, chất ngay tại chỗ.
-Giết hắn!
Trương Lăng cảm thấy tình hình không ổn, vọi vàng dẫn người đến giết Tần Xuyên.
Tần Xuyên lén lút, ẩn nấp ở một khoảng cách gần như vậy chính là muốn bọn họ không thể dùng súng
Bởi vì súng đạn không có mắt, một khi bắn ra rồi, tuyhawns có thể dùng Tiên Thiên cương khí cảm lại nhưng mấy thầy trò kia sẽ khó mà tránh được.
Cho nên hắn phải nghĩ đến sự an nguy của người khác, ựa họn phương thức chiến đấu giải quyế an toàn nhất.
Khoảng cách gần như vậy, nếu bọn chúng dùng súng, nhất định sẽ bắn trúng người mình, cho nên đành phải chiến đấu tay không.
Tần Xuyên nghiêng người tránh được cú đấm của hai tên lính đánhthueê, liên dang hai chân đạp bay hai tên kia.
Sau khi đạp rên lính đó rơi xuống đất, hắn còn phải đánh đấm loạn xạ với đánh lính đánh thuê còn lại, không chút khách khí.
-Rắc rắc!
Tên lính đánh thuê kia, bàn tay đều đã bị bẻ gãy, kêu lên một tiếng rồi bị Tần Xuyên đánh một quyền bay vào người kẻ phía sau.
Tần Xuyên liền đá chân một cái,đá trúng một tên lính đứng bên cạnh định đánh lén, cướp lấy khẩu súng trường trên tay gã.
Tuy nhiên hắn không dùng súng để bắn mà chỉ biến nó thành một cây gậy, dùng nó để quật ngã mấy tên kính đánh thuê kia.
-A! A!
Sau mấy tiếng kêu thảm thiết kia, Tần Xuyên đã giải quyết được ba tên, nhưng hắn vẫn chưa dùng đến chân khí.
Không phải hắn không muốn dùng, hắn muốn giữ lại hân khí đến cùng để đề phòng bất trắc. Hơn nữa hiện hắn vẫn đang có nội thương, dùng đến chân khí, chỉ khiến thương thế nặng hơn mà thôi.
Trương Lăng nhận thấy tình hình không ổn, liền dùng chiêu hổ đen móc tim đánh mạnh vào phía ngực của Tần Xuyên.
Y có thực lực của võ giả hậu thiên cao cấp, chân khí lại dồi dào, kỹ thuật cơ bản chắc chắn, vậy nên, một chiêu này tuy nhìn đơn giản nhưng lại tạo ra âm thanh chói tai.
-Nhãi ranh chết đi!
Tần Xuyên đợi y đến tận nơi, trong nháy mắt, tay trái biến quyền thành chưởng, cổ tay xoay trong, từng luồng chân khí băng hỏa song liên tập trung lại vào tay hắn.
-Muốn chết là mày!
Chiêu phân cân thác cốt thủ của Tần Xuyên đã chặn đứng vuốt hổ của Trương Lăng.
Chiêu thức tàn độc kia của Trương Lăng đụng trúng chân khí băng hỏa liên sơn thì lập tức chân khí vị phân tán, đồng thời, y cũng cảm thấy như bàn tay mình đã bị sét đánh, bị tay của Tần Xuyên xoay đến tê liệt, không thể khống chế được!
-Không thể nào! Mày là võ giả Tiên Thiên?
Trương Lăng khiếp sợ nhìn hắn, cổ tay áo ctủa y đã bị luồng chân khí kia xé rách, da trên tay cũng bắt đầu nứt ra, máu tươi bắn tung tóe!
-Giặc bán nước còn có thể có thực lực của võ giả Hậu thiên, sao ông đây không thể là võ giả Tiên Thiên được?
Sức mạnh của Tần Xuyên vô cùng lạnh lùng, ánh mắt vô cảm khiến cho người khác tuyệt vọng. Trong mắt hắn, Trương Lăng chỉ là một cái xác mà thôi!
Phân cân thác cốt thủ liên tụ được sử dụng ba lần, mỗi một lần xuất chiêu đều khiến cho tay Trương Lăng gẫn một đoạn.
Đến lần xuất chiêu thứ 3, cánh tay phải của Trương Lăng đã hoàn toàn bị phế, chăng khác nào mọt cái quẩy ngâm nước.
-Máy dám ức hiếp phụ nữ?
Tần Xuyên bay lên cao, dùng sức hai chân đạp lên vai Trương Lăng, khiến cho hai vai y vỡ vụn.
-Aaaa!
Trương Lăng đau đến chết đi sống lại, ngã lăn xuống đất, quân hàm thiếu tá trên vai hắn cũng rơi xuống đất, dín đầy tro bụi.
Tần Xuyên vẫn chưa buông tha hắn, không nói câu nào, xông lên đã một cái, kèm theo một luồng chân khí, một cú đá đã khiến Trương Lăng bay ra xa đến 7- 8 mét
Trương Lăng rơi xuống đất, nội tạng đã bị nát hết, máu đặc trào ra khỏi miệng, chết ngay tại chỗ.
Các chuyên gia và các sinh viên ở phía sau nhìn thấy một mình Tần Xuyên đánh cho mấy tên lính đánh thuê kia tan tác hết, thì mừng đến phát khóc.
-Được cứu rồi! Được cứu rồi!
-Mau chạy đi! Mau chạy đi!
Những người này không dám chần chờ lâu mà bội vàng chạy về phía cổng nhà kho.
Chỉ có Lý Ngọc đã bị lột hết quần áo, nằm bất lực trên sàn nhà, khóc tức tưởi, không dám động đậy gì.
Tần Xuyên hốt hoảng, dám người ngu ngốc này chạy lung tung cái gì? Chẳng lẽ không biết rằng beenngoaif vẫnn òn nhiều lính đánh thuê ư?
-Này! Tất cả đứng lại! không được chạy lung tung! Đứng lại! các người ….
Cả đám người vốn không để ý đến lời nói của Tần Xuyên, họ chỉ chăm chăm chạy thật nhanh ra ngoài.
Không ngờ rằng, mới chạy hơn được 10 thước, đột nhiên có tiếng súng truyền đến!
-Pằng pằng pằng!
Các cửa kho không xa, có mấy thanh súng trường đang lia đạn liến tục, giống như muốn bắn cho những người đang chạy trốn này thành tổ ong!
Một toán lính đánh thuê từ bên ngoài đi vào đúng lức bắt gặp những người đang chạy trốn này.
Cự Hùng mồm ngậm điếu thuốc, tay cầm một khẩu AK, bắn toàn bộ số đạn sau hông, cười lớn:
-Com mẹ nó! Thiết Ưng đang làm cái gì mà để cho đám cá này chạy mất?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]