Sắc mặt Tần Xuyên trùng xuống, hắn vốn còn tưởng rằng đã cứu được đám người này, nhưng không ngờ rằng lại có thể thất bại trong gang tấc.
Hắn trơ mắt nhìn những thầy trò kia, bất luận là nam hay nữ, trên người đều đang không ngừng chảy máu. Bọn họ đều ngã xuống một cách không cam tâm! Tim Tần Xuyên như bị ai bóp nghẹt, vô cùng đau đớn!
Thật ra, Lý Ngọc ở phía sau nhìn thấy cảnh đồ sát này đã ngất từ lúc nào rồi!
Tần Xuyên nắm chặt hai nắm tay, một luồng lửa giận bi thương bộc phát từ người hắn.
Bọn họ chỉ là những người dân vô tội, tại sao đám lính đánh thuên này nhất định phải đuổi cùng giết tận? Chẳng vì không cùng một nước, không cùng một dân tộc nên có thể ra tay tàn nhẫn như vậy?
Khi còn ở trên núi, Tần Xuyên cũng đã đọc không ít sách nói về tình hình thế giới và lịch sự nhân văn, biết được sự tồn tại của chiến tranh, sự phổ biến của xung đột dân tộc.
Thế nhưng, tận mắt nhìn thấy hiện thực máu chảy đầm đìa, tận mắt nhìn thấy những người thầy giáo, những học sinh ngã xuống, lại là một loại cảm xúc khác.
Hắn biết vào lúc này lấy cương chế cương không phải là điều khôn ngoan, phía trước hắn là một tên rất đô con, thực lực tuyệt đối không thấp còn Thiết Ưng ở phía sau,có thể trở lại bất cứ lúc nào.
Bộ não hắn nói rằng, trước tiên phải chạy khỏi chỗ nguy hiểm này, phải thấy rõ được tình hình mới có thể phán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281946/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.