Tần Xuyên không muốn quản xem bọn đang làm gì, cầm lấy 5 vạn tiền mặt kia nhét vào miệng của Hậu Lượng.
- Nếu mày thích tiền thế thì ăn hết vạn tiền mặt này đi!
- Hả?- Hậu Lượng mặt trắng bệch,- Ăn …. Ăn hết?
Tần Xuyên gật đầu:
- 4 vạn đại biểu cho 4 cái chân chó của mày, còn là 1 vạn là cái của quý kia, ăn thiếu tờ nào thì mày tự biết hậu quả rồi đấy!
Hậu Lượng nhìn đồng tiền trước mặt, không dám há miệng, cắn chặt răng, không ngừng lắc đầu.
Tần Xuyên thở dài, đột nhiên nắm lấy một cánh tay của Hậu Lượng, dùng lực bóp mạnh các ngón tay của y!
- Rắc rắc!
Các khớp tay của y đã bị Tần Xuyên bóp nát.
- Aaaaa…
Hậu Lượng đau điếng người,hét lên thảm thiết ti máu hiện rõ trong mắt y, mồ hôi lạnh vã ra khiến tóc y bết dính lại với nhau.
Tần Xuyên cầm xấp tiền đưa đến trước miệng y:
- Có ăn hay không?
- Tôi ăn …. Tôi ăn …
Lúc này Hậu Lượng vô cùng sợ hãi, sợ rằng hắn ta sẽ lập tức giết y, người trước mặt y hiện giờ chẳng khác nào một con dã thú, trong mắt hắn còn có một màn sương mù màu đen dị thường.
Hậu Lượng không biết rằng có phải y đã bị ảo giác hay không, tóm lại, y rất sợ, ngộ nhỡ hắn ta phế mất của quý của y, vậy thì nửa đời còn lại y chẳng phải sẽ sốn không bằng chết hay sao!!
Hậu Lượng há miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281910/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.