Mã Kim Bằng không dám tiếp tục chần chừ, vội vàng đỡ Hậu Lượng dậy, vất vả đưa y ra bên ngoài vừa chạy vừa ngoảnh lại cười nịnh hót.
Cuối cùng thì sự việc cũng tạm thời lắng xuống, Tần Xuyên cũng có ý định dẫn theo hai cô gái rời khỏi.
Tôn Vĩ lại nghĩ đến gì đó, vẻ mặt tươi cười tràn đầy thành ý đi theo phía sau Chu Phương Ngữ:
- Tiểu Ngữ, chuyện đêm nay có chút hiểu lầm, anh bàn chuyện làm ăn với mấy người họ, em cũng biết mấy chuyện xã giao này mà, đâu còn cách nào khác! Em có thể đừng nói chuyện hôm nay cho Tinh nhi biết được không?
Chu Phương Ngữ lạnh lùng lườm gã một cái:
- Không cần giải thích! Tôi không ngờ là anh lại có thê làm bạn với loại người như thế! Chuyện này nhất định tôi sẽ nói với chị tôi! Tôi thật sự xem thường anh, Tôn Vĩ ạ!
Nói xong, Chu Phương Tinh hất mặt một cái đi khỏi, không thèm để ý đến Tôn Vĩ nữa.
Tôn Vĩ đứng chết trân ở hành lang, sắc mặt tái nhợt, không nói lên nời, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn Tần Xuyên đi khỏi.
Sử lão lục dẫn theo mấy tên đàn em, tiện đường tiễn Đường Vi ra khỏi hộp đêm. Có rất nhiều người đang xì xào bàn tán, không biết mấy người Tần Xuyên có thân phận thế nào?
Trở lại trong xe, Đường Vi tò mò hỏi:
- Tiểu Xuyên Xuyên, sao anh lạ thả tên Hậu Lượng kia đi? Tên Mã Kim Bằng đó nhất định không dẫn y đến cục cảnh sát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281908/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.