Thấy Tần Xuyên đi về phía mình, ánh mắt Liễu Vân thâm trầm mà phức tạp, nhếch miệng.
- Không tệ nha em rể. Mặc dù bản thân Atula chịu trọng thương, thực lực giảm nhiều, nhưng cậu có thể giết y cũng coi như có vài phần năng lực. Không nhìn ra cậu còn là một võ giả.
Tần Xuyên cũng không muốn nghiên cứu sâu thêm vấn đề này, nhìn xung quanh không có ai khác, thấp giọng nói:
- Kỳ thực anh muốn công lao này cũng không phải là không thể.
Liễu Vân híp mắt, quay đầu nhìn hắn:
- Có ý gì?
- Trước mắt chỉ có người của Chu gia biết rõ vừa rồi xảy ra chuyện gì, chỉ cần tôi bảo cha con Chu gia không báo cáo, vậy không ai biết người này do tôi giết.
Liễu Vân sững sờ:
- Cậu không muốn phần công lao này?
Ý Tần Xuyên đã rất rõ ràng, nếu Liễu Vân không hiểu được thì gã chính là kẻ ngu.
Tần Xuyên lắc đầu:
- Không nên nói muốn hay không muốn, chỉ là tôi muốn làm giao dịch với anh.
- Hả?
Liễu Vân lập tức cảm thấy thú vị:
- Giao dịch gì?
Tần Xuyên cười nói:
- Kỳ thực tôi đoán ra mà bản thân anh cũng biết rõ, dù hiện giờ anh đảm nhiệm chức tổng chỉ huy Hàn Thứ, nhưng nói trắng ra là nhân tâm của bộ đội Hàn Thứ không ở chỗ của anh, bọn họ hi vọng vợ tôi trở về.
Mà anh cũng chỉ vì vợ tôi tạm thời xảy ra chuyện, mới thay thế đi nên. Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281773/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.