Tần Xuyên nghe thấy câu này liền chẳng vui vẻ gì, Lục Tích Nhan chỉ là một xử nữ lớn tuổi bị oan uổng, cùng cô ấy ăn bữa cơm thì có gì mất mặt chứ?
Mấu chốt là còn chưa tiếp xúc với người mà đã dựa vào nghe đồn vu oan cho sự trong sạch của một người, chuyện này không hay chút nào.
- Thượng tá Y, cô yên tâm, tôi thà cùng Lục Tích Nhan ăn bún thập cẩm cay cũng sẽ không đi ăn tiệc hải sản với cô đâu, vì thế cô không cần ghen tỵ.
Tần Xuyên nhếch miệng cười.
- Anh… anh nói bừa gì thế! Tôi ghen tỵ với cô ta? Ai muốn ăn cơm với anh chứ!
Y Phi suýt chút nữa thì đập bàn, nhưng nhìn thấy Liễu Hàn Yên ở bên cạnh đang chậm rãi nhai bít tết liền không dám động thủ.
Liễu Thiển Thiển vừa ăn vừa cười:
- Anh rể quả nhiên không nhịn được, hìn giáo sư Lục đó thật sự rất hấp dẫn, em coi trọng anh đấy, nhưng anh đừng để bị chị đánh vào mông là được!
Tần Xuyên vẻ mặt chính nghĩa:
- Em nói vớ vẩn gì thế, bọn anh chỉ là quan hệ thầy trò thuần khiết.
Nói xong, Tần Xuyên nửa có ý nửa vô ý liếc nhìn Liễu Hàn Yên, nhưng lại phát hiện Liễu Hàn Yên không hề có ý tỏ thái độ.
Đợi cho đến tận khi sắp ăn tối xong, Liễu Hàn Yên mới đột ngột hỏi một câu:
- Cô ấy thế nào?
Tần sửng sốt một hồi, mới hiểu ra người Liễu Hàn Yên hỏi là Lục Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281768/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.