Một đám đàn em vừa nãy còn hùng hổ, tưởng sẽ hung hăng đánh cho tên tiểu tử thối không có mắt này một trận.
Ai biết được tình thế thay đổi trong nháy mắt!
Không ngờ Triệu Hằng lại từ một con chó ngao Tây Tạng biến thành chó xù, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tần Xuyên! Còn than thở khóc lóc, sợ đến vỡ mật!
Triệu Hằng có thể không sợ sao? Trong Đằng Long hội có không ít người biết hội trưởng Ôn Văn Viễn bệnh nặng khỏi hẳn là nhờ bàn tay vàng của một vị thần y!
Thần này này là ai, người bên cạnh không biết nhưng Triệu Hằng biết rất rõ, chính là người trẻ tuổi trước mặt này đây!
Đây là đại ân nhân ngay cả hội trưởng còn phải nịnh nọt, một con chó nhỏ của Đằng Long hội như anh ta có thể không sợ sao?
Lương Thần và chủ nhiệm Ngô thì một hồi kinh ngạc, bọn họ bỗng ý thức được tình hình không đúng, mặc dù gặp bọn họ Triệu Hằng khách sáo nhưng cũng chưa từng quỳ xuống!
Chẳng lẽ người trẻ tuổi này không đơn giản chỉ là người mở quán Internet sao?
Tần Xuyên ngoắc ngoắc đầu ngón tay, bảo Triệu Hằng đứng lên, sau đó chỉ vào Lương Thần:
- Anh ta nói muốn để tôi không sống được ở thành phố Đông Hoa, anh thấy nên xử lý thế nào?
- Chuyện này…
Triệu Hằng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, anh ta biết rõ Tần Xuyên không thể chọc vào nhưng phía sau Lương Thần cũng có quan hệ với Đằng Long hội.
Tần Xuyên có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281694/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.