Diệp Tiểu Nhu không khỏi cảm thấy chẳng còn gì để nói, quay đầu lại:
- Sao lại như vậy… Chẳng phải con gái đều rất coi trọng việc mặc váy cưới sao, lạ quá.
Tần Xuyên nghĩ thầm, ai bảo người nào đó tự nhận mình không phải là con gái bình thường chứ…
- Tiểu Nhu, nếu em muốn chụp thì anh đi chụp cùng em nhé?
Tần Xuyên nói rất thành khẩn. Mặc dù tạm thời hắn vẫn chưa thể cho Diệp Tiểu Nhu một danh phận nhưng hắn hy vọng mình có thể gắng hết sức thỏa mãn những nguyện vọng khác của cô.
Nhưng Diệp Tiểu Nhu lại lắc đầu:
- Không được, em cảm thấy có thể ở bên anh là đã thỏa mãn lắm rồi, những chuyện khác em không dám yêu cầu xa vời, cũng không nên yêu cầu xa vời thêm nữa.
Trong lòng Tần Xuyên cảm thấy vô cùng ấm áp, hiện nay đi đâu tìm được cô gái ngây thơ đơn thuần như thế này chứ, trong lòng hắn càng thêm áy náy.
- Tiểu Nhu Nhu, anh có món quà tặng em, em lên lầu với anh nhé!
Tần Xuyên kéo tay cô gái, kích động lên trên tầng hai vào phòng ngủ của Tần Xuyên.
Khi ngủ một mình, Tần Xuyên không thích nằm ở phòng ngủ chính, hắn cảm thấy căn phòng đó quá trống trải, hơn nữa trong không khí tràn ngập mùi của Liễu Hàn Yên khiến trong lòng hắn thấy trống rỗng.
Con người rất thích bị coi thường, khi ở bên nhau thì chẳng có cảm giác gì, khi tách ra thì lại có chút nhớ nhung.
Vì thế sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281692/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.