Chương trước
Chương sau
Không ai có thể ngờ được, chẳng những Tống Kiệt bị Tần Cầm đánh ngã, mà còn bị hộc máu! Lần này, ai thua, ai thắng trong lần đánh cuộc này, đã quá rõ ràng.

Chỉ có điều, Tống Kiệt té xuống không gượng dậy nổi, không thể thực hiện lời hứa bò và sủa như chó, lập tức được vệ sĩ của Tống gia đưa vào bệnh viện cấp cứu.

Tần Xuyên lắc đầu, tỏ vẻ rất tiếc hận, cứ tưởng được xem kịch vui, nào ngờ Tống Kiệt lại chuồn mất.

- Anh, vậy là được rồi, anh đừng buộc hắn phải thực hiện lời hứa, cạn tàu ráo máng với Tống gia, cũng sẽ tạo áp lực rất lớn đối với Tần gia chúng ta. Huống chi chị dâu làm ở Ban An ninh quốc gia, lúc gặp mặt cũng khó nói chuyện.

Tần Cầm khuyên nhủ.

Tần Xuyên ngẫm lại thấy cũng đúng, cho nên nắm tay Tần Cầm, nói:

- Lúc nãy mời em ra khiêu vũ, lại bị người kia làm trễ nãi, bây giờ mình nhảy đi!

Tần Cầm phấn khởi gật đầu, cô cũng muốn thử một chút, rốt cuộc có cơ hội rồi.

Trên thực tế, Tần Cầm vẫn nhớ cách nhảy điệu Valse, nhưng không có cơ hội để tham gia vũ hội mà thôi.

Hai người tới sàn nhảy, bắt đầu khiêu vũ trước ánh mắt hiếu kỳ của không ít người.

Cảnh tượng vừa rồi khiến đám con cháu các đại gia tộc cũng bắt đầu hiểu ra, Tần Xuyên không vô dụng như nhiều người tưởng, võ công không phải tầm thường, mà Tần Cầm lại càng kỳ lạ, bị người ngoài gọi là ma ốm, nhưng lại luyện được chân khí?

Lúc này, khi nhìn thấy Tần Xuyên bắt đầu khiêu vũ, mọi người lại hơi kinh ngạc.

Lần trước, trong bữa dạ tiệc ở thương hội, Tần Xuyên đã học được nhiều điệu khiêu vũ, cho nên hôm nay khiêu vũ rất thành thạo, mặc dù phải dìu dắt một người mới nhập môn như Tần Cầm, hắn vẫn nhảy rất lưu loát, tư thái tao nhã.

Trong lúc nhất thời, đám Nạp Lan Thấm, Lăng Lạc Tuyết...đều ngẩn ra nhìn, không ngờ Tần Xuyên lại có kỹ năng khiêu vũ tốt như vậy.

Chu Chí Bang nheo mắt, hỏi em gái đứng kế bên:

- Tiểu Bình, em thấy Tần Xuyên khiêu vũ rồi hả?

Chu Tiểu Bình hơi ngẩn người, lắc đầu:

- Đâu có, em chỉ biết là hắn lái xe rất tà môn, không ngờ khiêu vũ cũng chuyên nghiệp như vậy...

- Hừ, gã Tần Xuyên này thú vị đây.

Chu Chí Bang mỉm cười, ánh mắt như có điều suy nghĩ.

Chỉ nhảy được một lát, mặt Tần Cầm đã đỏ bừng, hơi thở hổn hển.

Tần Xuyên thấy dường như cô đã cố hết sức, lập tức ngừng khiêu vũ, dắt cô rời khỏi sàn nhảy.

Không ít người vỗ tay tán thưởng màn khiêu vũ của hai người, mọi người đã dần dần nhận ra, Tần Xuyên cũng không phải vô dụng như người ta nghĩ, ngược lại, có thể sau này hắn sẽ thật sự trở thành đại thiếu gia của Tần gia, đương nhiên thái độ của họ cũng bắt đầu thay đổi.

Trên khuôn mặt hơi có vẻ thẹn thùng, nhưng Tần Cầm lại rất phấn chấn, quay đầu lại nhìn Tần Xuyên:

- Anh, tối nay em vui lắm, cám ơn anh!

Tần Xuyên đưa ngón tay vuốt vuốt gò má nhỏ nhắn của em gái:

- Cái này thì có gì đâu mà phải cám ơn? Được khiêu vũ với tiểu mỹ nữ như em, anh thấy rất vinh dự mà!

- Anh cũng đừng có trêu em hoài!

Cô bé cười hết sức ngọt ngào.

Đúng lúc này, Nạp Lan Thấm lại đi tới, vừa đi vừa vỗ tay, duyên dáng mỉm cười:

- Tần thiếu gia, lúc nãy anh nói điệu nhảy đầu tiên phải nhảy với em gái anh, vậy bây giờ có thể nhận lời mời của người khác rồi chứ?

- Này, hồ ly tinh, cô có biết xấu hổ không vậy? Anh ta đã từ chối cô rồi, lại còn mặt dạn mày dầy chạy tới nữa?

Lăng Lạc Tuyết không chịu nổi nữa, cô đang muốn thử mời Tần Xuyên nhảy, lại bị Nạp Lan Thấm giành trước.

Nạp Lan Thấm lườm cô ta:

- Lăng Lạc Tuyết, tôi nhớ không lầm thì cô không biết khiêu vũ, chuyện này đâu có liên quan gì với cô?

- Sao lại không chứ? Chẳng qua là tôi lười không muốn nhảy...

Lăng Lạc Tuyết đỏ mặt, quả thật cô không thạo khiêu vũ lắm, bởi vì trước kia cô nghĩ thứ này không có gì thú vị, nhưng bây giờ cô sẽ không chịu thua.

- Tần Xuyên, anh đừng để ý tới cô ta, khiêu vũ với tôi này!

Lăng Lạc Tuyết đánh liều, bất chấp xấu hổ mời Tần Xuyên.

Nạp Lan Thấm lại nhìn Tần Xuyên:

- Tần thiếu gia, chẳng lẽ một thỉnh cầu nho nhỏ như vậy, anh cũng không đáp ứng?

Hai cô gái đẹp mời nhảy cùng một lúc, nhất là dáng vẻ đáng thương của Nạp Lan Thấm, khiến đám đàn ông quanh đó đều đau lòng, một đại mỹ nữ đáng yêu như vậy mời khiêu vũ, vậy mà Tần Xuyên còn do dự.

Đương nhiên, rất nhiều người ghen ăn tức ở đối với Tần Xuyên, Nạp Lan Thấm chủ động mời hắn tới hai lần, đó là điều biết bao người khác ao ước.

Nhưng thật ra Tần Xuyên do dự vì hắn đoán được mục đích của cô gái này khi mời hắn khiêu vũ, cho nên hắn cần cân nhắc cách ứng phó như thế nào...

Lúc này, hắn khẽ gật đầu:

- Được rồi, tôi sẽ cố gắng, trước tiên tôi sẽ nhảy với Nạp Lan tiểu thư, Tiểu Tuyết đợi tôi một chút nhé!

- Vậy thì quá vinh dự cho tôi rồi.

Tuy vẫn nở nụ cười, nhưng Nạp Lan Thấm không khỏi hơi nhướng mày, sẽ cố gắng ư? Tên khốn này...

Lăng Lạc Tuyết hơi tái mặt, đây là lần đầu tiên cô ăn mặc đầy nữ tính như vậy, hơn nữa còn chủ động mời một chàng trai, vậy mà lại chịu thua một cô gái khác...

Tần Xuyên cũng không ngờ lựa chọn của mình lại gây tổn thương nặng nề cho lòng tự trọng của Lăng Lạc Tuyết.

Mặc kệ người ngoài thấy thế nào, Tần Xuyên và Nạp Lan Thấm dắt tay nhau ra sàn nhảy.

Trong tiếng nhạc, hai người nhảy một cách lưu loát và sinh động.

Lúc nãy nhảy với Tần Cầm, Tần Xuyên không dám thực hiện hết biên độ của một số động tác, nhưng Nạp Lan Thấm có tố chất thân thể và kỹ năng khiêu vũ đủ để thực hiện những động tác có độ khó cao, cho nên hai người khiêu vũ như biểu diễn với một điệu Valse có tiết tấu nhanh.

- Tần thiếu gia, anh nhảy giỏi lắm.

Nạp Lan Thấm cười tươi nói.

Mắt hai người gặp nhau, hương thơm từ trên người cô gái này tràn ngập trong mũi hắn, trong lòng hắn không khỏi cảm khái, nhìn gần, đôi môi cô ta đỏ mọng, hơi cong lên, mũi thẳng, mắt phượng sáng ngời, chỗ nào cũng đều đầy nữ tính và quyến rũ đến tận xương tủy, khiến người ta khó kìm chế được lòng mình.

Chỉ có điều, nếu như cô ta đừng có ý đồ dò xét chân khí trong người hắn, thì quá tốt rồi...

Bàn tay nắm chặt tay Nạp Lan Thấm của Tần Xuyên không ngừng cảm nhận được chân khí do Nạp Lan Thấm đưa ra, muốn thăm dò đến cùng chân chân khí của hắn.

Đáng tiếc là, tu vi của Nạp Lan Thấm vẫn chỉ là tiên thiên sơ cấp, hoàn toàn không thể đột phá phòng tuyến của Tần Xuyên, cũng không thể phát hiện được thực lực của hắn.

- Nạp Lan tiểu thư, cô nhảy cũng giỏi lắm, chỉ có điều, cô lại “khiêu khích” như vậy, tôi có thể tức giận đấy!

Tần Xuyên mỉm cười.

Nạp Lan Thấm chớp đôi mắt đẹp:

- Thì ra anh đã biết...ý đồ của tôi?

- Trong thiên hạ, công pháp che giấu tu vi không có nhiều, theo tôi được biết, công pháp tổ truyền của gia tộc Nạp Lan là Huyễn Tinh Quyết, mà công pháp mà cô luyện, hoàn toàn không phải là công pháp kia.

Tần Xuyên nheo nheo mắt, nói.

Nạp Lan Thấm cười khanh khách, cũng ngừng thăm dò chân khí của Tần Xuyên:

- Tu vi của Tần thiếu gia không kém gì tôi, thật sự là khiến người ta kinh ngạc. Xem ra tôi vừa bắt đầu là anh đã nhận ra, nhưng bất luận như thế nào, tôi cũng đã đạt được mục đích...

- Rốt cuộc cô là ai...

Môi Tần Xuyên vẫn nở nụ cười, nhưng ánh mắt đã trở nên sắc bén, thậm chí chuẩn bị một chưởng đánh chết cô gái này bất cứ lúc nào!

Dù cho sẽ bị coi là dùng thủ đoạn ác độc đối với phụ nữ, dù cho sẽ chịu bao nhiêu phiền phức, hắn cũng không ngại!

Bởi vì, võ công mà Nạp Lan Thấm tu luyện, chính là bí quyết Cửu Phẩm Thanh Liên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.