Thật ra ngay từ lúc mới nắm tay Nạp Lan Thấm, Tần Xuyên đã dùng cách bắt mạch đơn giản để dò xét nội công của Nạp Lan Thấm, chỉ có điều cô ta không phát hiện được.
Lúc này, Tần Xuyên đã tin chắc là mình không lầm, hai người đều luyện một công pháp!
Nạp Lan Thấm cười khẽ:
- Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt dọa người như vậy chứ! Tôi chỉ muốn hỏi anh, anh cũng biết Phó Thanh Y của Thanh Liên Môn?
Phó Thanh Y?
Ánh mắt Tần Xuyên ngưng tụ, đã nhiều năm hắn không nghe thấy cái tên này rồi, bởi vì tất cả mọi người trong Thanh Liên môn đều chỉ gọi ông ta là “Chưởng môn” hoặc “Sư huynh”, còn Tần Xuyên gọi ông là “Lão nhân”.
Đó chính là Thanh Liên Tán Nhân, vị sư phụ mất tích đã hơn ba năm của Tần Xuyên!
Phó Thanh Y là tên thế tục trước kia của Thanh Liên Tán Nhân, hoàn toàn không có ai gọi ông ta bằng cái tên này.
Lai lịch của cô gái trước mặt hắn càng lúc càng thần bí, khiến Tần Xuyên không thể xác định được cô là thù hay là bạn...
- Cô tìm ông ấy làm gì?
Tần Xuyên hít sâu vào một hơi, vừa nhảy, vừa bình tĩnh hỏi.
Nạp Lan Thấm thực hiện xong một động tác xoay vòng, liền ngã vào ngực Tần Xuyên:
- Quả nhiên ông ấy ở Thanh Liên môn...Thanh Liên môn ở đâu?
Tần Xuyên càng nghi hoặc, cô gái này biết tên thật của Thanh Liên Tán Nhân, nhưng lại không biết Thanh Liên môn ở đâu, vậy thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281644/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.