Khi Tần Xuyên và Đường Vi rời khỏi, đường xá vẫn chưa bị phong tỏa nên di chuyển cực kỳ thuận lợi.
Trở về chỗ ở của Đường Vi, Tần Xuyên không hề muốn lái xe về, chỉ cười hì hì lên lầu theo cô.
Đường Vi bất đắc dĩ nhìn hắn:
- Tiểu Xuyên Xuyên, em đã nói rồi, anh muốn ngủ ở đây cũng được, nhưng em không cùng anh làm… chuyện đó đâu.
Nghe vậy, bộ mặt hụt hẫng của Tần Xuyên bày ra vẻ tội nghiệp:
- Em yêu, vậy thì không đúng lắm, anh cũng đến đây rồi, trong túi quần còn có bao nữa đấy!
Đường Vi trừng mắt, sẵng giọng:
- Lúc nào anh cũng mang theo bao à?
Tần Xuyên nhếch miệng cười đắc chí.
Nhưng Đường Vi lại nói:
- Anh cũng gan lắm, đối phó với đại trưởng lão của Long Hổ Sơn mà thoải mái như thế. Em không giống anh đâu, vừa nghĩ tới hơn hai tuần nữa phải đến tổng bộ “Bất Tử Điểu” tiếp nhận chức hội trưởng đã thấy hoảng rồi.
- Thế thì có gì đáng lo đâu.
Nghe vậy, Tần Xuyên cười tủm tỉm lên lầu ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, thơm lên gương mặt đáng yêu đó:
- Anh đi cùng em, ai dám không phục, anh sẽ làm thịt kẻ đó!
Ra nước ngoài, Tần Xuyên càng thoải mái tay chất, đám sát thủ của công hội Bất Tử Điểu chỉ là thịt cá nằm trên thớt mà thôi.
Lúc đó ai dám tạo phản, một nhát kiếm giết hết mười mấy tên cũng không thành vấn đề!
Đường Vi thụi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281588/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.