Vừa dứt lời, lập tức có một quân sĩ mặt đen tiến đến định bắt Tần Xuyên.
Mọi người cuối cùng nhận ra họ đang đối mặt với quân nhân thật sự, sắp đụng chuyện rồi!
Lục Tích Nhan tái mặt, mấy bạn cũ bên cạnh cô cũng rất sốt ruột.
- Ây da! Tích Nhan, bạn trai của cậu cũng lỗ mãng quá đi! Lần này toi rồi! Người bình thường không dây vào quân đội được đâu!
Bọn người Diệp Tư nói.
Không đợi họ lo lắng hết, mấy gã muốn bắt Tần Xuyên chưa kịp đặt tay lên vai hắn thì đã bị hắn tát một bạt tai ngã lăn ra đất!
Đối phó với đám quân sĩ trung cấp này, Tần Xuyên còn không buồn dùng tới chiêu thức. Hắn đè vai một gã khiến gã không tài nào đứng lên được, chân gã liền khuỵu xuống, kéo cả người chúi về phía trước té nhào.
Tần Xuyên nhíu mày:
- Tôi nói đạo lý với anh, anh lại động tay động chân với tôi, quân đội thích ức hiếp người dân như vậy à? Làm việc không chịu dùng não, chỉ biết dùng vũ lục thôi sao?
Không ít người tưởng rằng Tần Xuyên sẽ bị khống chế, nào ngờ hắn đã đánh gục gã quân sĩ kia, đúng là ngạc nhiên liên tiếp.
Chu Thanh Sơn thở phào, cảm thấy có Tần Xuyên chống lưng nên không sợ nữa, bèn cao giọng:
- Cậu Tần nói phải, việc công không phải là giả, nhưng cũng cần có chừng mực, không được phiền dân quá đáng!
- Oa! Tích Nhan! Bạn trai cậu lợi hại như thế sao?
Mấy người bạn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281528/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.